Cậu tiếp tục rà soát danh sách. (Ý tác giả là danh sách những việc nên làm để có thể mời Jeno đi vũ hội á)
Đề xuất tiếp theo của Jaemin là gửi một món quà. Một lần nữa, lại không có gì là khó cả, nhưng việc đi tìm món quà mà Jeno thực sự thích lại là một vấn đề khó khăn. Mặc dù hoàn cảnh sống khác nhau, không ở cùng một Nhà, nhưng phần lớn những mối quan hệ bạn bè của cả hai khá tương đồng. Jeno cũng giống như Donghyuck, thích những cuốn sách, thích nhiều môn học trên trường và hầu hết đều cùng giỏi những thứ giống nhau (ngoại trừ việc Donghyuck hoàn toàn không thích Quidditch và Jeno không phải là một học sinh kiểu mẫu như Donghyuck). Gia đình của Jeno hết sức khiêm tốn, vậy nên anh cảm thấy không hề thoải mái với những thứ quá hào nhoáng và thích những gì giản dị hơn.
Khi đã có được chút hiểu biết này, Donghyuck tranh thủ nhờ tới sự giúp đỡ của anh trai mình, Dongyoung.
Dongyoung là tiền bối của Donghyuck vào năm thứ tư. Năm năm trước, anh ấy đã rời Hogwarts và đến làm việc tại Gringotts, và vẫn ở đó cho tới giờ. Nhưng đây lại là một cơ hội quan trọng: vì anh ấy mỗi ngày đều đi qua Hẻm Xéo. Donghyuck gửi một con cú có bề ngoài như muốn làm người ta phát sợ để nhờ giúp đỡ về việc tặng quà cho Jeno, và Dongyoung đã gửi lại một gói quà bí ẩn mà Donghyuck còn không dám mở ra.
Vấn đề trong lúc này chính là sự quan tâm quá mức của Dongyoung với những thứ có phần khó hiểu và bất thường. Anh ấy vốn dĩ chưa từng yêu thích nghiên cứu về Nghệ thuật Hắc ám, nhưng chính anh ấy lại nhận ra rằng việc nghiên cứu chúng theo một góc độ học thuật khác rất hấp dẫn, do đó anh ấy dành nhiều thời gian ở Hẻm Knockturn để kiểm tra mấy cánh cửa sổ ở cửa hàng hơn là ở Hẻm Xéo với mấy người hàng xóm thân thiện.
Thảm họa số hai chính là việc này.. Đáng nhẽ ra Donghyuck không nên nhờ anh ấy giúp đỡ.
Thứ bảy, Donghyuck quyết định sẽ tặng hộp quà bí mật một cách khéo léo cho Jeno, và cậu đã làm như thế, bằng cách hối lộ một cậu nhóc Hufflepuff năm nhất, tên là Chenle bằng tiền và đồ ngọt nếu cậu nhóc có thể giao hộp quà dưới cái tên ẩn danh. Cả hai ngồi cùng nhau trên bờ Ngũ Đại Hồ với cuốn sách giáo khoa mở trước mặt, cùng nhau thảo luận về câu hỏi bài tập của môn Biến hình vào cái lúc Chenle từ từ đi gần lại đây, đưa một cái hộp màu nâu cho Jeno và nói rằng "là người hâm mộ ẩn danh của anh đó" trước khi quay đầu đi mất.
Jeno và Donghyuck cùng nhìn món đồ (dĩ nhiên là đã được che giấu kĩ càng). Jeno bỏ bút lông xuống tờ giấy da, đặt gói đồ vào trong lòng bàn tay, cẩn thận mở tờ giấy ra.
Điều đã cứu rỗi Donghyuck trong lần này đó là mọi chuyện không hề công khai, và nếu có ai nghe thấy tiếng kêu của Jeno thì chắc là họ sẽ chẳng đoái hoài gì tới chuyện đó đâu. Từ gói đồ màu nâu tràn ra một loạt những đồ trang sức màu xanh lá và đen, cùng nhiều đồ tạo tác kỳ lạ khác, và tồi tệ nhất chắc là một cái đầu khô coong, rất dễ nhận ra là của Yêu tinh Cornish, cái đầu đó được Jeno lấy ra và đặt trên nền cỏ, sau đó nhìn nó bằng cái nhăn mặt. Mấy thứ đồ trang sức có mùi kim loại nồng nặc, trông như đã được tráng qua một lớp chất lỏng sáng loáng nào đó, và khi Jeno vô tình chạm tay vào nó, trên ngón tay anh đột nhiên nổi nhọt, sưng lên, rồi vỡ tóe ra thứ chất lỏng màu xanh, có mùi hôi. Donghyuck không hề biết mục đích của món quà này là gì, hay tại sao Dongyoung lại nghĩ rằng đây là một ý kiến hay, nhưng vào đêm hôm đó, Donghyuck đã viết một bức thư dài, liệt kê hàng loạt những lời đe dọa và gửi thư cú vào hôm sau, ngay trước khi vào lớp.
BẠN ĐANG ĐỌC
[TRANS/JENDONG] Yes I Love You, No I Don't
Fanfictionmụt chíc fic bé bé gửi tới các bạn nhân dịp Giáng sinhhh merry christmas~ Fic đã có sự đồng ý của tác giả, vui lòng không đem ra ngoài hoặc reup