Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên
➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥
Mông Trần bước xuống từ chỗ cầu thang, Sơ Tranh ngẩng đầu nhìn lên.
Thiếu niên mặc một chiếc áo thun khá rộng, tùy ý mặc một chiếc quần dài, dáng vẻ vừa tỉnh ngủ, tỉnh tỉnh mê mê xuống lầu.
"Dậy rồi à?"
Thiếu niên ngừng động tác xuống lầu, đứng ở bên đó, có chút câu nệ, "Ừ."
"Xuống đây."
Lúc này Mông Trần mới tiếp tục đi xuống.
Hắn liếc thấy rương hành lý của mình, thấy hơi kỳ quái, "Sao hành lý của tôi lại ở đây?"
"Tôi lấy tới."
"? ?"
Tại sao lại lấy tới?
"Ngôi nhà ấy của anh làm sao mà ở được?" Sơ Tranh đưa ra lý do rất chính đáng, "Anh ở chỗ tôi trước đi, tôi nói với trưởng thôn để ông ta tìm người sửa lại nhà cho anh đã, chờ sửa xong rồi anh hãy qua ở."
Mông Trần sửng sốt một chút, sau đó lắc đầu: "Không cần, quá phiền rồi."
"Hơn nửa đêm tôi chạy qua tìm anh càng phiền hơn."
"..."
Dù sao mặc kệ Mông Trần có đồng ý hay không, Sơ Tranh cũng đã lấy hành lý của hắn đến đây rồi.
Đó là toàn bộ gia sản của Mông Trần, hắn không thể nào không cần được.
Mông Trần cứ như vậy có được một gian phòng ở chỗ Sơ Tranh.
Trong thôn này chuyện lớn bằng quả rắm cũng truyền đi nhanh chóng, chứ đừng nói là Mông Trần đột nhiên vào nhà Sơ Tranh ở.
Mông Trần biết lời đồn và dư luận đáng sợ cỡ nào, nhưng hắn không nghĩ tới, ở nơi như thế này mà cũng không thể trốn thoát.
Hơn nữa người ở đây nói còn khó nghe hơn...
"Tôi về bên kia thì hơn." Mông Trần nói với Sơ Tranh, "Như thế này sẽ ảnh hưởng tới thanh danh của cô."
"Bọn họ còn nói tôi thông đồng với toàn bộ người trong thôn kìa, thêm anh cũng không nhiều." Sơ Tranh loay hoay đồ vật trong tay, căn bản không thèm để ý.
"? ? ?"
"Anh lại không sống cùng bọn họ, quan tâm đến cái nhìn của bọn họ làm gì?"
Những người này ăn no rửng mỡ, chỉ thích tám chuyện bát quái.
Heo nhà ai lai giống cũng có thể nói được cả buổi.
Chấp nhặt với bọn họ làm gì.
Cô lại không sống ở đây cả một đời.
Thoải mái mà nghỉ ngơi không tốt sao?
"Cô không cảm thấy bọn họ nói rất khó nghe sao?"
Không biết Sơ Tranh mò đâu ra tai nghe, nhét vào tai Mông Trần, "Vậy thì đừng nghe."
"..."
Thế này khác gì bịt tai trộm chuông đâu?
Mông Trần đi tìm trưởng thôn, hỏi thăm chuyện nhà ở.
BẠN ĐANG ĐỌC
(Quyển 13) [Edit] Xuyên nhanh: Nam thần, bùng cháy lên! - Mặc Linh
Fiction généraleTên gốc: 快穿:男神,有点燃! Tên hán việt: Khoái xuyên: Nam thần, hữu điểm nhiên! Tên truyện: Xuyên nhanh: Nam thần, bùng cháy lên! Tác giả: Mặc Linh Thể loại: Ngôn tình, cổ đại, hiện đại, xuyên nhanh, hệ thống, tình cảm, khoa học viễn tưởng, hài hước, HE...