Chương 14

2.1K 248 11
                                    

Từng đoàn người rời khỏi núi Natagumo. Cả đoạn đường náo nhiệt vô cùng với những lời cà khịa đến từ Shinobu, cái miệng nói không ngớt của Inosuke và những câu từ lẩm bẩm rợn người của Zenitsu.

Tà Phong ngồi trên một cành cây, phe phẩy cây quạt trong tay, thích thú nhìn từng người rời đi. Việc lần này miễn cưỡng có thể coi như thành công nhưng chuyện sau này như thế nào thì vẫn còn chưa rõ.

Bàn tay trắng nõn xòe ra, để lộ một hạt mầm đen vừa mới thoát vỏ. Cười khẩy một cái, Tà Phong nắm chặt hạt giống tà ác trong tay, bóp đến nát vụn. Sau đó, ngày thả tay ra để những hạt bụi trong tay rơi xuống đất. Đôi mắt ánh lên tia khinh thường.

"Hắc Bạo Quân ơi Hắc Bạo Quân. Ngươi trăm tính ngàn tính cũng không ngờ tới là có kẻ phá đi kế hoạch của ngươi. Thật là đáng tiếc!"

Cười khúc khích mấy tiếng, Tà Phong lại ngước lên nhìn bầu trời đã bừng sáng. Một chút chán ghét hiện lên trong đôi mắt trắng.

"Cha"

Giọng nói trầm tháp quen thuộc vang lên, Tà Phong cúi xuống nhìn. Chút chán ghét trong mắt đã biến mất, thay vào đó là niềm vui và sự yêu thích. Miệng nở nụ cười, đáp lại.

"Muzan."

Bàn tay vẫy vẫy, hắn bước đến gần thêm vài bước, giang tay ra. Tà Phong từ trên cao nhảy xuống, sà vào lòng của Muzan. Hai cánh tay ôm lấy cổ hắn, trong khi hai tay hắn lại ôm lấy cái eo mảnh khảnh. Tà Phong cười khúc khích mấy tiếng bên tai Muzan. Tiếng cười vang bên tai hắn có bao nhiêu êm dịu, làm hắn càng siết chặt lấy cái eo kia, không muốn buông bỏ.

"Được rồi. Còn siết nữa thì eo của ta sẽ gãy mất."

Nghe thấy vậy, hắn thả lỏng tay một chút nhưng vẫn không buông. Tà Phong xoa xoa đầu hắn, hắn không hề ghét bỏ mà còn rất tận hưởng.

Nhìn thấy hắn bày ra bộ dạng ngoan ngoãn như vậy, Tà Phong không khỏi bật cười.

"Ghen à?"

"......Không có."

"Không? Chẳng ai nói không với một gương mặt giận dỗi như vậy cả."

"......." Hắn vẫn không nói gì.

"Được rồi. Không phải ta vẫn chọn con sao. Cần gì phải so đo với một đứa trẻ."

"Nếu đứa trẻ đó là Nhật Thần thì sao?"

Thấy hắn vẫn không bỏ qua, Tà Phong thở ra một cái, bàn tay vuốt ve mặt của hắn, thật lòng thật dạ nói.

"Nhật Thần cũng vậy, Quỷ Vương hay là Thợ săn quỷ cũng vậy, cho dù có bao nhiêu người đến thì cũng không thể thay thế được con."

Nghe thấy những lời này, trong lòng Muzan cảm thấy vui sướng. Hắn dụi dụi mặt vào lòng bàn tay ngài, tận lực làm nũng.

Ngài cứ để mặc cho hắn làm vậy, một lúc sau, cơn buồn ngủ nhanh chóng ập tới, Tà Phong nhịn không được mà ngáp một cái. Muzan nhìn thấy liền đổi tư thế từ ôm thành bế, còn rất tận tâm mà điều chỉnh tay để ngài cảm thấy thoải mái.

"Cả đêm hôm qua không nghỉ ngơi, chỉ lo chăm đám nhóc đó khiến ta mệt mỏi vô cùng. Đành nhờ con đưa ta về nhà trọ vậy."

[KnY] Song Song Thế Giới Câu ChuyệnNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ