Chuyện Tiêu tổng, giám đốc của một công ty âm nhạc đỡ váy cho một nữ nhân lạ mặt ngay chính đêm nhạc hội lớn đã khiến không ít người tò mò khiến nó leo lên hotsearch trong tích tắc.
Không ít nữ nhân cảm thấy đau khổ vì người đàn ông vạn người mơ ước đoán chừng đã có chủ rồi, số còn lại cảm thán vì độ galang của anh ta.
Người đàn ông vừa có tiền bạc, nhan sắc và lẫn ôn nhu galang ai mà chẳng mơ ước chứ.
Bài báo dài tít với vô vàn lời khen ngợi Tiêu Chiến đập vào mắt Vương Nhất Bác, nam minh tinh khó chịu tắt điện thoại. Nhìn dáng vẻ ôn nhu của nam nhân khiến hắn một chửi hai mắng, người đàn ông bội nghĩa đó mà cũng được kẻ khác khen ngợi.
Quản lí Nam đem tệp hồ sơ dày tiến vào phòng Vương Nhất Bác, nét mặt ông chủ vô cùng khó coi, hẳn là liên quan tới người trên hotsearch kia, muốn an ủi nhưng vì nghĩ đến lương của mình nên đành im lặng chịu cơn thịnh nộ kia.
" Ông chủ... Bản hợp đồng đã làm xong, tối thứ sáu sẽ có cuộc hẹn với giám đốc công ty WH."
" Tốt."
" Với lợi nhuận cao ngất ngưỡng như vậy chắc chắn anh ta sẽ đồng ý kí ngay"
Anh không hiểu nổi ông chủ mình, công ty ứng dụng điện tử lại kết hợp với công ty âm nhạc, lợi nhuận lại nghiêng về phía đối tác, ông chủ dùng số tiền kiếm được suốt mấy năm để mua công ty, hợp đồng đầu tiên lại chịu lỗ nặng nề.
Thực chất, hợp đồng chỉ là cái cớ để gặp đối phương quan minh chính đại.
Quản lí Nam thở phào khi ông chủ không nổi giận, nhanh chóng giải thích cặn kẽ về hợp đồng.
Văn phòng cao nhất của WH đã tám giờ tối vẫn còn sáng đèn, mùi thuốc lá xộc vào cánh mũi khiến cô khó chịu, bế đứa nhỏ đã sắp ngủ đi vào, anh chăm chú dán mắt vào hợp đồng đến nỗi không hề phát hiện hai người.
Cuối cùng cô đành phải gõ lên vách gỗ tủ, Tiêu Chiến mới ngẩng đầu lên nhìn, lập tức dập điếu thuốc vẫn đang hút dở trên tay.
👩: Công việc vẫn chưa xong à ?
🐰: Vẫn còn một chút, anh đọc xong hợp đồng này là đượcTiêu Chiến bước tới mấy bước, đỡ lấy đứa trẻ, bảo bảo ngửi được mùi hương quen thuộc liền dựa sát vào, hai tay ôm cổ anh. Tiêu Chiến một tay bế bảo bảo một tay lật xem hợp đồng
' Anh nên tập trung đi, đưa bảo bảo lại cho em"
" Không sao, phiền em từ chiều rồi. Có nó bên cạnh anh bình tĩnh hơn phần nào"
"Anh đừng khách sáo, anh biết là em không cảm thấy phiền mà."
Tiêu Chiến lại dán mắt vào hợp đồng, bỏ lơ câu nói của cô. Móng tay cô bấu chặt vào gấu áo, ngăn lại sự ngượng ngùng của chính mình. Chẳng biết qua bao lâu, thư kí của anh tiến vào, lễ phép chào cả hai.
" Công ty bên ấy đã chấp nhận cuộc hẹn của chúng ta vào thứ sáu, em đã sắp xếp xong rồi ạ."
" Tốt. Em có thể tan ca rồi."