Xicalo ~ Bà au chết tiệt kia thiệt là, nghĩ gì mà lại để nữ chính của chính họp mặt fan vào part cuối như vầy chứ. Vâng, Ms à không...bây giờ là Mrs rồi nhỉ, Gia Hân tôi đang sung sướng với đời sống vợ chồng son. À cũng chả sướng lắm, bây giờ cứ mỗi lần í ới với nhỏ Ánh là nó lại bắt tôi gọi nó bằng CHỊ Ánh, oimeoi... Lại còn nhà Nhi nữa, suốt ngày du lịch Âu Á Mỹ nọ kia trong khi chúng tôi cưới nhau được 400 days thì 401 days ở rúc lì trong nhà.
~
- Ọe...ọe..., tối nay ăn gì ra hết luôn mới chết mình ạ. - Tôi bịt mồm bịt mỏ lờ dờ đi ra từ WC, đây đã là lần thứ hai mấy tôi vào gặp anh Wiliam Cường (WC)- Phí. - Mr.Hứa của đời tui vỗ đùi đến "đét" một cái, mặt nhăn như "tổ tiên loài người". - Tối nay ăn bao nhiêu món đắt đỏ nào bào ngư, vi cá mà em cho ra hết là như thế nào ?
Xời đúng thế, từ khi cưới nhau về, ăn toàn bào ngư mà ra cũng toàn bào ngư. Cuộc sống của tôi toàn bào ngư là bào ngư...Aigoo...Hăn ni của tôi thì tối mày tối mặt lo quản lí 3 cái trang trại rộng 100hc và 2 tòa dinh thự chất ngất 120 floors và tỉ tỉ cái mỏ khai thác vàng.
Giàu chưa ? Ai không biết cứ tưởng tôi đang làm bà hoàng ngồi trên đống vàng của gia phả nhà Hứa.
Thôi, nói thật ra thì muốn sở hữu đống gia tài đó chỉ đơn giản một cái click vô tài khoản game "Tao là công chúa". Ôi mẹ ơi ! Thật đấy, game...cuộc sống của chồng tôi chỉ toàn game là game. Chả bù cho anh rể Tuấn Dũng nay đã lên chức chủ tịch tập đoàn khai thác khoáng sản Á-Âu. Bố rất tin ảnh, giao toàn bộ công ti cho ảnh từ khi ảnh có vợ.
Hazz...đáng lẽ tôi không nên mai mối Kiều Ánh cho Dũng, nhỏ giờ là chị dâu...ối mẹ ơi...chị dâu của tôi đấy. Mỗi lần cả lũ tụ họp là nhỏ lại lôi Tuấn Dũng ra khoe. OMG tôi có nên li dị để hớt tay trên của "chị dâu hợp pháp" không nhỉ ?
~
~
~
~
~- Ưm...lại đến rồi sao ? - Chính thức đây là lần thứ ba chục Gia Hân tôi vào gặp anh WC. Có lẽ cuộc sống sau này tôi gặp ảnh nhiều hơn gặp chồng tôi nữa kìa.
Hôm sau..."con nghiện game" đã chịu rời máy tính và đưa tôi vô viện...tâm thần. Guế ? Ảnh nói đợt này tôi có biểu hiện mắc bệnh tâm lí. Bệnh tâm lí gì chứ ? Chỉ là hơi mắc bệnh giận không lí do và hơi bị cuồng anh WC một tí thôi. Mà cái lí do chính ảnh đưa tôi vô đây là vì...vốn người không bao giờ động tới tí chua như tôi đột nhiên lại ăn hết 2 cân chanh một tuần. Là ăn chanh "mộc", chỉ bóc vỏ như quýt èn sau đó là bỏ vào mồm. Vâng, cả quả chanh vào mồm mà chả có vị gì ? Chả hiểu sao luôn, hay lưỡi tôi bị dị tật nhỉ ? Phải đưa tôi đi khám lưỡi chứ tới đây làm cái chi rứa ?
Sau hồi lâu thẩm định, hắn ta đưa tôi tới khu nội soi dạ dày xem coi 2 cân chanh mẹ hắn mua còn đó không ? =.=
______________________
- Aaaaaaa ! Gia Hân. Em có bấy bề rồi. - Mr.Hứa nhấc bổng tôi đặt lên giường. (Cuộc sống vợ chồng son ám ảnh nhất là cái giường )
Tôi thẳng chân đạp thẳng hắn xuống giường kèm theo câu :
- Đói rồi hử ?
- Sao em biết.
- Nay chả ra hiệu thuốc mua bao còn gì ?
- Gia Hân. - Hắn bỗng nghiêm mặt nhìn tôi. - Mọi lần...mình toàn dùng bao mà. Sao em có ?
BẠN ĐANG ĐỌC
Ta là cho nhau...
عشوائيMấy đứa mình cứ thế mà ở bên cạnh nhau thôi. Không hứa hẹn, không tương lai. Chỉ cần biết hiện tại mình đang là của nhau. Đời có bao nhiêu, cứ yêu thương cho đến hết cuộc đời này đi, cho dù anh không phải một nửa của em, nhưng đã yêu là yêu cho hết...