[YulSic] Nữ Nhân Của Ta - Au:yeucaidep

1.3K 10 0
                                    

Một người là thực tập viên tại bệnh viện nổi tiếng. Không tài năng, không nhiệt huyết, chỉ muốn bình đạm trôi qua tháng ngày yên ả. Phụ mẫu thân sinh nhờ chút quan hệ thâm tình gửi gấm vào nơi đầy hứa hẹn tương lai, chỉ mong sao đứa con duy nhất ở nơi gian khó nảy sinh tinh thần cầu tiến. Nhưng tất cả dường như chỉ là

"đàn gãy tai trâu"

!

Một người tiểu bảo bối trong gia đình toàn nam tử. Từ nhỏ đã được thương yêu chiều chuộng, tài sắc không đến độ

"đệ nhất đệ nhị"

thế gian nhưng cũng vượt mức ao ước của mọi người. Nữ nhân không có tài là

"hảo"

mà trong thời đại này, nữ nhân vừa tài vừa đức lại là trân bảo hiếm có khó tìm nha!

Gặp nhau đã cảm mến nhau...

Kết cục thì vẫn là không thể chia lìa!

CHƯƠNG I: NỮ BỆNH NHÂN XINH ĐẸP

Ta tự cảm thấy hai mươi hai năm nay sống quả là mỹ mãn. Ngày ngày đều có bữa cơm no đủ, tuy mỗi sáng vẫn phải rời nhà trong trạng thái mơ màng - mắt mở không lên, nhưng tối về lại cứ bình yên trên chiếc giường êm ái. Cuộc sống như thế bình đạm trôi qua. *Oáp oáp* - ngáp một cái thật sảng khoái, ta rời giường đi làm vệ sinh cá nhân

Ai bảo chỉ người giàu mới sướng? Ta đây chính là bình thường đến vô cùng sung sướng á. Vậy mà có những kẻ không biết nhàm chán, suốt ngày lặp đi lặp lại ngữ điệu khiến ta đôi lúc cũng cảm thấy phiền lòng

Rồi, lại bắt đầu nữa rồi *đưa tay lên cao* - bịch chặt tai lại nào

"Cô là đồ bỏ đi, sống hoang phí một đời!!! Thôi thì chết quách cho xong!!!!!!!!!"

Chậc, vẫn nghe thấy rõ ràng - những lời cay độc ăn sâu trong tiềm thức. Nhưng ta nào có muốn chết, ta cũng không thấy đời ta hoang phí ở chỗ nào? Chẳng qua vì vài tờ kiểm điểm cùng lời mách lẻo của kẻ xa lạ mà mẫu thân mắng ta như kẻ thù không đội trời chung - người thật không biết đo lường nặng nhẹ. *lắc lắc đầu*. Thử hỏi ta chết so với bị sa thải thì cái nào sẽ nặng hơn? Nếu ta bị sa thải, bất quá bệnh viện mất đi một nhân sự trẻ tuổi, còn nếu ta theo lời mẫu thân đập đầu vào gối chết thì mẫu thân mới là hoang phí - hoài công chín tháng mười ngày lẽ mười một giờ mang thai ta. Cho nên vẫn là:

"Người sai trầm trọng rồi!"

- Ta lần nữa lắc lắc đầu, miệng gặm chặt lát bánh mì nho tươi

À, mà nói về bánh mì nho tươi này, đó là món ta tự đặt chế ra á, tại vì bánh mì nho khô bán trong siêu thị quá gian lận - chỉ đính vài miếng nho cho có lệ thôi. Mà ta vốn ghét hạng làm ăn bất chính, ta liền nảy ra ý định mua nho kẹp với bánh mì. Ăn bỏ ghét!

"Cô còn dám bảo tôi sai!? Nếu cô không hết lần này đến lần khác lười nhát thì làm sao ba tháng đổi việc những bốn lần, một năm mười hai tháng ở nhà nghỉ dưỡng tận sáu tháng. Cô đã từng tuổi này còn chưa biết tích cóp tiền bạc..."

- mẫu thân nói đến thở không ra hơi, nội công có vẻ suy giảm nhiều -

"Thử hỏi tuổi già bậc làm phụ mẫu chúng tôi lấy ai phụng dưỡng, hả!?"

Bạn đã đọc hết các phần đã được đăng tải.

⏰ Cập nhật Lần cuối: Dec 30, 2012 ⏰

Thêm truyện này vào Thư viện của bạn để nhận thông báo chương mới!

[YulSic] Nữ Nhân Của Ta - Au:yeucaidepNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ