Một buổi chiều mùa hạ, cái nắng gay gắt chiếu rọi vào thiếu niên đang gục trên bàn khiến thiếu niên vì nóng mà phải bật dậy tiếp tục nghe những bài giảng nhàm chán.
5 giờ chiều, cuối cùng cũng tan học rồi, thiếu niên chạy như bay ra khỏi lớp chỉ muốn phi về nhà thật nhanh để có thể ăn mấy cây kem mà mẹ đã mua cho mình lúc sáng.
"Rầm" bỗng nhiên đâm sầm vào ai đó khiến thiếu niên không phản ứng kịp mà ngửa ra sau, may thay có một đôi tay vững chắc kéo cậu trở lại, ổn định chỗ đứng thì cậu mới biết rằng người mình đâm vào là học trưởng của trường mình vội vàng cúi gập người xin lỗi.- Tôi xin lỗi, do chạy nhanh quá nên không nhìn thấy anh, lần sau sẽ không như vậy nữa, chỉ là tôi đang có việc gấp cần về nhà sớm.
- Ồ không sao, tôi có thể nhờ cậu một việc được chứ?
- À được anh cứ nói.
- Cậu có thể đưa bức thư này cho cô gái kia có được không?
- Được thôi không có vấn đề gì.
- Vậy tôi có việc phải đi trước nên cậu đưa hộ tôi nhé.
- À vâng, chào anh.Nhìn xuống bức thư đang cầm trên tay, nó thật đẹp, màu hồng đất, vuông vắn, được trang trí bằng sáp nến và một bông hoa hồng đã ép khô chứng tỏ người làm nó là một người vô cùng khéo tay. Thiếu niên cười nhẹ, ước gì người nhận bức thư này là mình thì tốt nhỉ?
Thiếu niên đút bức thư vào túi quần của mình rồi xoay người đi về nhà. Tất cả hành động ấy đã thu gọn vào mắt của người ấy.
Về tới nhà, thiếu niên tắm rửa sạch sẽ rồi lấp đầy cái bụng đói của mình để chuẩn bị cho giờ tự học tiếp theo. Đang thay quần áo, đột nhiên lại động đến bức thư trong túi khiến cậu có chút buồn, cậu thích học trưởng, cậu đã đơn phương học trưởng từ lúc vẫn còn là học sinh năm nhất, cậu thừa nhận cậu đã thích một người cùng giới tính với mình.
Dùng tay xé đi bức thư ấy, quẳng vào sọt rác, thiếu niên bình ổn trở lại, tiếp tục đến trường.
Ngày hôm sau, học trưởng lại đến tìm cậu vào giờ tan học, nhưng lần này cậu không còn đâm sầm vào người ta nữa, học trưởng lại đưa cho cậu bức thư ấy, vẫn là màu hồng đất, vuông vắn và vẫn là sáp nến với bông hoa hồng ép khô nhưng lần này lại đưa cho một cô gái khác. Thiếu niên vẫn nở nụ cười chấp thuận mặc dù trong lòng đang rất muốn xé đi bức thư ấy. Thật chớ trêu thay, học trưởng lại muốn thấy cậu đưa tận tay bức thư cho cô gái ấy, không còn cách nào khác đành phải đưa tận tay mặc dù trong lòng cậu không thích một chút nào, bày ra vẻ mặt chán ghét đưa bức thư cho cô gái ấy rồi quay đầu chạy như bay về nhà, cũng không quay lại nhìn học trưởng một lần.
Ngày hôm sau, học trưởng lại gặp cậu vào giờ tan học, và vẫn vậy, vẫn là bức thư ấy đưa cho cô gái khác nhưng học trưởng đã bận việc nên không nhìn lúc cậu đưa thư cho cô gái ấy nữa. Vẫn là xé đôi rồi lại quẳng vào sọt rác.
Ngày này qua ngày khác, hôm nào cũng vậy, học trưởng cũng luôn gặp cậu vào giờ tan học rồi nhờ cậu đưa thư cho mình. Cậu cũng đã quá quen thuộc với công việc này, chỉ là nhận thư rồi lại xé đôi và quăng vào sọt rác.
BẠN ĐANG ĐỌC
Những Lá Thư Không Thuộc Về Em [ CHIẾN SƠN VI VƯƠNG - ZSWW]
Short StoryĐừng xé, lá thư ấy là dành cho em.