Chương 9 ( có H )

3.2K 192 38
                                    

Một buổi sáng sớm ngày đầu năm mới tại Hogwarts. Tuyết chỉ vừa ngừng rơi thôi, bầu trời vẫn xám xịt nhưng chí ít thì vẫn có vài tia nắng xuyên qua kẽ tầng mây xám kia và trải lên bức tường đá lạnh lẽo của trường.

Đại Sảnh đường vẫn ồn ào như mọi ngày. Tiếng dao dĩa va đập vào nhau kêu leeng keeng như thể muốn góp thêm tiếng ồn cho cái sảnh đang nháo như cái chợ này. Mọi người đều mải mê tán gẫu chuyện phiếm, chẳng ai để ý tới Cứu thế chủ đang như cái xác không hồn lết vào.

Đêm qua cậu không thể nào ngủ được. Không phải vì lo cho cái tiết Độc dược sáng nay, cũng chẳng phải vì cậu nơm nớp lo sợ Voldemort sẽ quay lại lúc nửa đêm và múa cột làm loạn khi cậu đang ngủ. Mà là nhờ ơn nghĩa ai kia đã giúp "đêm nay Harry không ngủ" kìa!

————— flashback —————
Harry vừa bước ra từ phòng tắm, trên người mặc bộ quần áo thoải mái đơn giản, khuôn mặt trắng trẻo đáng yêu rơi vài giọt nước. Vì phòng ngủ hôm nay chỉ có một mình cậu ngủ thôi nên cậu cũng thấy hơi sợ. Ron thì qua hầm Slytherin thăm người yêu cậu ta từ sau bữa tối tới giờ vẫn chưa thấy về. Thở dài một hơi, Harry thầm cầu nguyện cho cúc hoa của thằng bạn được bình an sống sót 🙏

Trong căn phòng ngủ tối mịt và lạnh sương đêm, Harry cứ trằn trọc mãi không ngủ được. Trong đầu cậu chỉ nghĩ tới tên người yêu của cậu thôi. Nào là về mái tóc vàng bạch kim đã vì cậu mà bỏ vuốt keo, rồi về đôi bàn tay thon gầy mà cậu thường nhận xét là "đầy men lỳ" của anh, tới cả mùi bạc hà luôn lởn vởn quanh anh nữa. Nghĩ tới đó thôi là cậu đã khỏi ngủ rồi.

Có tiếng lạch cạch từ cửa bất ngờ vang lên làm cậu giật bắn mình.

Ban đầu cậu đã nghĩ đó là Ron, nhưng sau khi mấy câu thì thầm đầy quen thuộc thì cậu đã không khỏi tức điên lên

"Nhớ đi nhẹ nói khẽ thôi đấy, Harry rất dễ cáu nếu bị ai đó phá hỏng giấc ngủ đấy Malfoy!"-tiếng thì thầm của cô bạn thân Hermione lọt vào tai Harry, không rớt một chữ.

Gì chứ? Draco tới đây gặp cậu à? Cả ngày nhìn mặt nhau thế còn chưa đủ hay sao mà tới đêm cũng đòi gặp nữa vậy?!

"Tôi biết rồi. Cảm ơn cô nhiều Máu...-Granger". Harry bất giác không nhịn được mà phì cười. Vẫn là thói xấu khó bỏ. Cậu nghe thấy rõ tiếng chân bước đi xa dần, chắc là của Hermione. Rồi tiếp sau đó là tiếng cửa mở, và theo bản năng thì cậu lập tức nhắm chặt mắt vào giả vờ ngủ.

"Bảo bối ơi, em còn thức không...?"-Draco hồ hởi bước vào phòng. Định chào cục cưng của anh thì đã phát hiện cục cưng đi ngủ mất rồi. Thất vọng đóng cánh cửa sau lưng, anh tiến về phía giường của cậu ngồi xuống. Nhìn dáng vẻ khi bảo bối của anh ngủ ngoan, anh chợt cảm thấy trong lòng yên bình đến lạ thường. Thật chán quá, cậu lại đi ngủ mất rồi, thôi thì đêm nay đành nằm ngắm em ngủ vậy Harry.

Anh vung đũa phép một cái, bộ đồng phục ghi xám-xanh lá trên người lập tức biến thành một bộ đồ ngủ bằng lụa tơ tằm mát mẻ. Vươn vai một cái, Draco khẽ ngả lưng xuống chiếc giường của Ron-cái giường nằm ngay bên cạnh chiếc giường mà Cứu thế chủ đang nằm giả ngủ đây. Một người cứ thấp thỏm giả ngủ, một người cứ nằm ngắm người kia. Chẳng ai nói gì. Căn phòng tối, lạnh và lặng im trong ánh trăng bạc.

[Drarry/DraHar] Fallin in LoveNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ