28. Taehyung

187 20 0
                                    

Trans: --Bon--

Beta: -justteller

Tôi nhìn bóng lưng Hoseok biến mất sau cánh cửa phòng tắm rồi thở dài. Thậm chí tôi còn chưa ngắm anh ấy đủ và trông anh có vẻ cũng mệt lử như tôi vậy. Ngồi dậy, tôi đã định đi vào bếp nhưng chân chợt vấp phải thứ gì đó đang lộ ra nửa góc dưới gầm giường.

Không muốn trở thành một kẻ xem trộm, tôi cúi xuống và định đẩy nó trở lại vị trí cũ nhưng chợt khựng lại khi nhận ra logo in trên túi. Tôi chớp mắt. Một cửa hàng dành cho người lớn. Tại sao anh ấy lại đi vào đó? Làm thế nào mà anh ấy có thể? Anh ấy rất dễ xấu hổ! Và anh ấy đã có thứ này bao lâu rồi?

Tôi cẩn thận cầm lấy cái túi rồi đổ tất cả đồ bên trong lên giường, đầu mày nhíu chặt. Một set đồ gợi cảm rơi rớt xuống đệm và... tôi cầm lên một chai dầu bôi trơn đắt tiền. Chiếc còng tay bóng loáng cũng chiếm giữ ánh nhìn của tôi.

Anh ấy đã mua những thứ này sao? Cho chúng tôi? Vậy sao anh ấy không đề cập về nó với tôi? H-Hay là anh ấy mua nó cho một ai khác? Những suy nghĩ này chợt lướt qua tâm trí trong khi tôi cố gắng phủ nhận đi nó. Hoseok sẽ không lừa dối tôi. Tôi biết anh ấy sẽ không bao giờ làm như thế. Tôi là người đầu tiên và chắc chắn là người cuối cùng mà anh ấy có. Sẽ không thể nào có chuyện khác đâu.

Tôi nghĩ về thái độ ngập ngừng và tâm trạng khác thường của Hoseok khi tôi nhắc đến việc rằng mình chỉ muốn ở bên anh. Anh ấy đã quá đỗi lạnh nhạt. Cơn giận bùng lên trong phế phổi khi cái ý nghĩ rằng có ai đó nhìn ngó anh và chạm vào anh lướt qua tâm trí. Có phải vì tôi không dành nhiều thời gian cho anh ấy? Có phải vì Hoseok đang cố gắng đáp trả lại tôi bởi chuyện của Sana?

Tôi mơ hồ nghe thấy tiếng vòi hoa sen bị tắt, miễn cưỡng nhét đống đồ trở lại trong hộp và đẩy nó xuống gầm giường, chỉ lộ ra ngoài một góc để thử xem anh ấy sẽ phản ứng như thế nào. Liệu anh ấy có thành thật và nói tất cả cho tôi?

Tôi đi vào bếp, làm cho cả hai chút đồ ăn trong khi anh ấy đang mặc lại quần áo ở một phòng khác. Hàng ngàn ý nghĩ không ngừng lướt qua trong đầu. Với một nụ cười gượng gạo, tôi quay trở lại phòng và nhìn thấy anh đang sấy tóc.

Hoseok cười với tôi, đôi mắt trong veo và như chẳng che giấu bất kỳ bí mật nào tôi có thể giải mã. Tôi đặt đĩa và ly rượu lên đầu giường của anh ấy trước khi 'vô tình' đá phải chiếc hộp.

"Ow. Cái gì thế?" Tôi lầm bầm, nhìn xuống chiếc hộp, "Hoseok, anh quên nhặt đồ lên à?" Tôi 'ngây thơ' hỏi, cầm lấy nó.

Hoseok giật mình và chạy đến chỗ túi đồ. Đẩy tay tôi ra, anh giật lấy nó và cố tống xuống gầm giường, đỏ bừng mặt. "Xin lỗi. K-không. Đó chỉ là mấy món đồ cũ thôi. Anh chỉ không muốn vứt nó đi." Anh ấy nói dối một cách trơn tru.

Đầu mày tôi cau lại theo cơn giận dữ và ghen tuông. Anh ấy sẽ không nói với tôi. Là anh ấy mua nó hay có ai đó đã mua nó để cho anh mặc?

"Em ổn chứ?" Hoseok ngập ngừng hỏi khi nhận thấy tâm trạng tôi thay đổi. Tôi ngồi xuống mép giường và túm lấy gấu áo Hoseok, kéo mạnh anh vào lòng.

✅ VHOPE TRANSFIC | OURSNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ