Trans: -starvenusBeta: -justteller
Tôi nhìn vào bàn tay đang run rẩy của mình trong cơn hoảng hốt khi cánh cửa đóng sầm lại ngoài kia, Tae đã bỏ đi mà chẳng nói lấy nửa lời. Một cách chậm chạp, tôi ngước lên và nhìn thấy bóng mình phản chiếu qua gương thảm hại. Đôi mắt đỏ và sưng húp, má như nóng lên vì sự tức giận và đau đớn.
Tôi đã đánh Tae. Người yêu của tôi. Tôi thực sự đã tát một alpha. Kim alpha. Tôi trượt xuống cánh cửa và đổ vỡ. Tại sao chuyện này lại xảy ra? Tại sao Jimin phải khiêu khích tôi và bắt tôi mua những thứ đó?
Tôi biết đây không phải là lỗi của cậu ấy nhưng... tại sao Taehyung lại không thể tin tôi? Tôi không phải là một kẻ lẳng lơ trụy lạc trong mối quan hệ này. Cậu ấy thực sự nghĩ rằng tôi có một ai khác ngoài cậu ấy sao? Tôi đã trao cho cậu ấy mọi thứ mà tôi có. Và để cậu ấy lấy đi thứ trinh tiết mà tôi đã cố giữ bấy lâu nay.
Làm thế nào mà cậu ấy lại có thể nghĩ về tôi như thế? Đúng, có lẽ tôi đã quá phòng bị nhưng thật nực cười là cậu ấy lại tức giận với tôi!
Tiếng chuông điện thoại vang lên phía đầu giường. Tôi lê chân bước ra khỏi phòng tắm, đi về phía điện thoại - hy vọng đó là Tae - nhưng thay vào đó tôi lại nhìn thấy số của Sana.
Cảm nhận được cơn thắt lặng từ trong bụng, tôi bắt máy, "X-xin chào." Tôi hắng giọng khi nó bị vỡ ra.
"Hey, mọi thứ giữa anh và Taehyung vẫn ổn chứ? Anh ấy hành xử kỳ lạ lắm."
Tôi cau mày, "Bọn anh đã đánh nhau. C-cậu ấy như thế nào?"
Sana thở dài, "Anh ấy đi về và đóng sầm cửa lại. Chẳng nói gì với em cả rồi tự nhốt mình trong phòng. Anh ấy còn đem theo một chai vodka. Em thực sự cảm thấy lo đấy, Hoseok." Giọng nói của Sana vô cùng yếu ớt và thực sự như đang hoảng sợ, "T-Tae không bao giờ uống rượu nữa vì nó sẽ làm anh ấy trở nên nóng nảy hơn. Anh ấy đã thề như thế bởi vì anh. Em không muốn ở đây với anh ấy lúc say rượu đâu."
Vai tôi chùng xuống. Tae uống rượu vì chuyện đó à? Bởi vì tôi sao? "Anh sẽ đến ngay. Tối nay em có thể ở lại chỗ anh nếu em muốn." Tôi đề nghị, một cách do dự.
"T-thật sao? Anh chắc chứ?" Giọng Sana trở nên nhẹ nhõm.
"Chắc chắn rồi. Anh sẽ đến đó sớm và đưa chìa khóa cho em."
Tôi cúp máy rồi thay quần áo. Lấy đồ, chợt dừng lại, nhận ra chiếc hộp đó đã biến mất. Tôi gạt chúng ra khỏi đầu, nghĩ đến việc chắc hẳn cậu ấy đã vứt nó đi trong sự tức giận trước khi bỏ về.
Tôi đến đó sau khoảng gần hai mươi phút và Sana chạy ra khỏi cửa, mặt đỏ bừng, nước mắt rơi đầy mặt. Tôi chộp lấy cô ấy, thực sự cảm thấy lo lắng, "Em không sao chứ? Chuyện gì đã xảy ra?"
Sana run rẩy, cầm lấy chìa khóa tôi đưa cho rồi vội vàng ôm tôi thật chặt, "Chúc anh may mắn. Taehyung giờ kinh khủng thực sự." Khịt mũi, cô ấy chạy xuống tầng rồi biến mất khỏi tầm mắt tôi.
Không còn cách nào khác, tôi đi vào căn hộ rồi nhìn quanh. Nó giống như vừa có một cơn bão quét qua và phá hủy toàn bộ nơi này. Khắp nơi lộn xộn hết cả và vài thứ thì vỡ tan tành. Tôi có thể nghe thấy tiếng kính vỡ từ phía dưới sảnh và cảm thấy tim mình đập lên thình thịch
BẠN ĐANG ĐỌC
✅ VHOPE TRANSFIC | OURS
FanfictionJung Hoseok quen cậu trai rắc rối Kim Taehyung từ ngày còn nhỏ, cả hai đã là bạn tốt của nhau rất nhiều năm cho đến khi mọi thứ thay đổi. Cậu ta thay đổi. Jung Hoseok vẫn cảm thấy hạnh phúc vì cuộc đời beta của bản thân, không cần ai biết đến, trong...