Chương 21

1K 129 9
                                    

Chương 21 

Chữa thương.

Diệp Bạch Y, kiếm tiên núi Trường Minh, 5 năm trước hiện thế trong sự kiện Lưu Ly Giáp, Cao Sùng từng phái người mời ông xuống núi vây quét Quỷ cốc, tuy rằng sau đó việc này không giải quyết được gì nhưng ông vẫn để lại ấn tượng trong lòng mọi người.

Lần đầu Chu Tử Thư gặp Diệp Bạch Y, ông vẫn là bộ dáng thiếu niên 20 tuổi, qua 5 năm không gặp, ông đã tuổi già sức yếu, nhưng vẻ mặt vẫn như trước.

"Ha ha, các ngươi thật sự là sinh đứa nhỏ ra rồi." Diệp Bạch Y nhìn Vong Tể, vẻ mặt vô cùng ngạc nhiên: "Năm đó ta nói nếu ngươi sinh đứa nhỏ này ra ngươi cũng không sống nổi nữa, không nghĩ tới còn có người có thể đảm bảo được tính mạng của cha con ngươi, thật là nhân ngoại hữu nhân!"

Diệp Bạch Y tấm tắc tán thưởng hai tiếng, lại nhìn Chu Tử Thư, không khỏi lắc đầu nói: "Sao mới mấy năm không gặp, ngươi đã trở thành cái dạng nửa sống nửa chết này rồi? Nếu ngươi muốn chết, sao 5 năm trước không chịu chết?"

Người này một khi mở miệng chính là thiếu đòn, Ôn Khách Hành thiếu chút nữa vén tay áo lên, nhưng được Chu Tử Thư kịp thời cản lại.

"Tiền bối, mấy năm nay vãn bối không nghe được tin tức của ngài, không biết lần này ngài đến là có việc gì?" Chu Tử Thư hỏi.

"Ta sao? Ta đi du ngoạn vừa lúc gặp được tiểu tử này, nghe nói nó muốn tìm Tứ Quý sơn trang cho nên tiện đường dẫn hắn đến đây thôi." Diệp Bạch Y vỗ vỗ bả vai Trương Thành Lĩnh, đánh giá bốn phía một phen: "Ừm, không tồi, nơi này cũng không thay đổi gì, được rồi, ta quyết định ở lại đây!"

"Lão yêu quái ông nghĩ đẹp quá! Ta có cho ông ở lại sao!" Ôn Khách Hành nói.

Diệp Bạch Y liếc xéo hắn một cái: "Làm sao, ngươi cũng là người của Tứ Quý sơn trang hả? Đây là nhà ngươi sao? Ngươi quản nhiều như vậy làm gì?"

"Ông..."

"À, suýt thì quên mất." Diệp Bạch Y vỗ đầu: "5 năm trước ngươi đã ở rể Tứ Quý sơn trang rồi, trí nhớ ta không tốt. Nhưng mà người ở rể cũng nên có bộ dáng của người ở rể, chủ nhà còn chưa lên tiếng ngươi gấp như vậy làm gì chứ?"

"Lão cóc tinh ông..."

"Được rồi, lão Ôn." Chu Tử Thư nghẹn cười, kéo Ôn Khách Hành ra phía sau, nói với Diệp Bạch Y: "Tiền bối ở lại ăn Tết, đương nhiên không có gì không ổn, chỉ là Tứ Quý sơn trang còn nhiều phòng ốc chưa quét dọn tu sửa, có thể sẽ ủy khuất ngài một chút."

"Không sao, ta đã tới thì tự ta có thể tìm chỗ ở!" Diệp Bạch Y nói xong nghênh ngang đi vào.

Ôn Khách Hành vẫn còn tức giận bất bình, lúc này Vong Tể nhẹ nhàng kéo vạt áo hắn, ngây thơ hỏi: "Cha, ở rể là sao vậy cha?"

"......"

"Ha ha ha ha ha... Tử Thư, bé con này của huynh thật thú vị." Thất Gia thoải mái cười to, hướng về phía Vong Tể vẫy vẫy tay: "Bé con, lại đây với thúc thúc."

Vong Tể nhìn thoáng qua Chu Tử Thư, thấy Chu Tử Thư gật đầu mới đi lên phía trước, quy củ mà chắp tay hành lễ với Thất Gia và Đại Vu.

[EDIT - HOÀN] [Ôn Chu đồng nhân] Lịch hiểm ký của Vong TểNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ