Chương 18.2

749 53 0
                                    

Mọi người đều cực kỳ kinh ngạc, đưa mắt nhìn nhau

Rất tiếc! Hình ảnh này không tuân theo hướng dẫn nội dung. Để tiếp tục đăng tải, vui lòng xóa hoặc tải lên một hình ảnh khác.

Mọi người đều cực kỳ kinh ngạc, đưa mắt nhìn nhau.

"Hắn ta là đối tác của ông chủ Cung, là một trong những nhà thiết kế khá nổi danh ở thành phố Sokcho, cũng là mộ trong những nhà thiết kế những căn phòng hạng sang của khu biệt thự Hán Cung Nguyệt, đồng thời, hắn quen chủ nhân của căn nhà nhỏ tại thôn Miêu Tỉnh, cũng từng nghe người đó kể rằng căn nhà nhỏ trong thôn bị bỏ hoang, trẻ con thường xuyên vào đó chơi."

Phạm vi thu nhỏ tới mức có thể bắt được hung thủ ngay lập tức! Chỉ cần hỏi chủ đầu tư của khu biệt thự về những nhà thiết kế phòng tại đó, cầm ảnh đi hỏi ông chủ Cung hoặc chủ nhân căn nhà, như vậy là có thể tìm ra chân tướng!

Arin che miệng, đôi mắt tuyệt đẹp mở to, tràn ngập sự sùng bái và mến mộ.

"Tại sao? Tại sao lại là nhà thiết kế mà không phải là giáo viên mỹ thuật hay họa sĩ?" Bona cũng quên luôn chuyện thắng thua, chân thành hỏi chị.

Seola đã quen thuộc với những ánh mắt sùng bái hoặc kinh ngạc từ mọi người, bình thản nhìn người đưa ra câu hỏi là Bona, mắt đầy tự tin khiến người khác mê muội, khóe môi hơi nhếch tạo nên một nụ cười khẽ, "Nếu như mỗi lần giết người đều cần thời gian dài để lên kế hoạch, vậy áp lực trong lúc lên kế hoạch sẽ mang lại cảm giác thỏa mãn nhiều hơn so với khi phạm tội. Mỗi tên tội phạm phạm tội nhiều lần đều sẽ chọn phương thức nhanh chóng và tiện lợi nhất để gây án, họ có thể lợi dụng nghề nghiệp, địa vị của bản thân để dễ dàng đạt được mục đích – Năm kia, tên tội phạm chuyên xâm hại những phụ nữ tóc dài mặc đồ đỏ vào ban đêm là một người buôn bán nhỏ buổi tối; năm ngoái, thủ phạm của vụ án đột nhập vào nhà trộm cướp và cưỡng hiếp phụ nữ là một người phá khóa; thủ phạm của hai vụ án cưỡng hiếp và sát hại phụ nữ trí thức là một nhà nhiếp ảnh, thực hiện âm mưu của mình bằng cách dẫn dụ những người phụ nữ ấy đến phòng làm việc của hắn để chụp ảnh nóng."

Arin bước tới bên chị, cầm những bức ảnh mà chị vừa xem, "Hắn là một nhà thiết kế... Vậy trong ba vụ án đầu tiên, hắn đã lợi dụng nghề nghiệp của mình qua việc từng thiết kế các nhà nghỉ mà hắn gây án? Tại sao trong vụ án Dương Ngọc Tiệp, hắn lại không giở trò cũ?"

Seola cầm lấy bức ảnh, quay người dán bức ảnh lên tấm bảng trắng: "Khi ấy hắn còn chưa phải là nhà thiết kế, nói đúng hơn hắn còn chưa nổi tiếng. Nhà nghỉ nhỏ như vậy, nhằm tiết kiệm chi phí, họ sẽ không bỏ tiền mời nhà thiết kế chuyên nghiệp để thiết kế, mà sẽ để một số công nhân phụ trách xây dựng công trình đảm đương việc thiết kế bằng kinh nghiệm xây dựng của họ. Thay vì mất công sức tìm kiếm, điều tra những nhà nghỉ khác mà mình không hiểu rõ, chi bằng chọn luôn nơi mà mình đã từng xây dựng, thiết kế, hắn sẽ biết được vị trí không có camera ở đâu, thậm chí còn thiết kế ra một góc khuất mà camera không quay được, ngoài ra lựa chọn ấy sẽ tạo cho hắn tâm lý ổn định khi gây án. Về sau, hắn càng ngày càng nổi danh hơn, cũng giàu có hơn, nhận việc thiết kế ở Mộng Cửu Thiên và quen biết ông chủ Cung. Mọi người có để ý những cây cột trụ ở Mộng Cửu Thiên không? Như lời cô Kim nói, hung thủ đưa quan niệm thẩm mỹ đặc biệt của hắn về người phụ nữ khỏa thân xõa tóc vào các thiết kế, thế nên từng cây cột trụ kia đều được tạo hình theo dáng vẻ của người phụ nữ."

seolbo | the black: easy | seolbboNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ