C.5

1.1K 90 1
                                    


Trương Chân Nguyên lên lớp, vừa hay ở chỗ cầu thang va phải một cậu học sinh nam. Trương Chân Nguyên nội tâm đột nhiên xảy ra phản ứng dữ dội.

Gì gì gì? Sao thấy giống trong mấy cái tiểu thuyết ngôn tình vậy?

Nam sinh kia ngẩng lên, Trương Chân Nguyên thu liễm lại một chút, hai mắt đối mắt nhau, nam sinh kia đứng dậy phủi phủi quần áo. Trương Chân Nguyên cũng đứng dậy phủi quần áo.

" Cậu có sao không?" Trương Chân Nguyên vô cùng cảm thấy có lỗi hỏi thăm nam sinh trước mắt.

Nam sinh kia chỉ lắc đầu một cái, đem hết giấy tờ rơi vương vãi trên mặt đất nhặt lại.

Trương Chân Nguyên cúi người nhặt lấy một tờ giấy nhưng bị nam sinh kia giật lại. Những nốt nhạc, Trương Chân Nguyên đã kịp nhìn thấy nó.

Nam sinh kia không nói gì cả, một lời cảm ơn cũng chẳng có, họ tên cũng không. Cứ thế quay lưng chạy đi.

Nội tâm Trương Chân Nguyên gào thét. Đẹp, rất đẹp! Nhưng bị câm sao?!

Đi vài bước lại nhìn thấy cái thẻ gục sinh. Trương Chân Nguyên tò mò nhặt lên, là của người kia vừa đánh rơi.

" Trần Tứ Húc? Khoa nghệ thuật? Người biến chủng, Khoa nghệ thuật chạy qua đây làm gì? Mà trường có người này sao? "

Trương Chân Nguyên lắc đầu, đem thẻ nhét vào túi quần, đợi bao giờ gặp lại thì đem trả.

****

" Ai, Tứ Húc, nói mất là mất vậy? Mau nhớ lại xem, cậu để chỗ nào?"

Trần Tứ Húc lắc đầu thực sự là không nhớ a. Trừ cái lúc ở cầu thang va phải một người lạ thì hoàn toàn không dừng lại ở đâu.

" Thôi khỏi, cũng là lỗi của tớ để cậu đi một mình thế này, không sao, tớ sẽ báo cáo lại giáo viên làm cái mới cho cậu "

Trần Tứ Húc gật đầu mỉm cười " Cảm ơn, Trạch nhi, cậu vất vả rồi "

Lý Thiên Trạch lắc đầu, kéo Trần Tứ Húc vào gốc cây ngồi. Trần Tứ Húc vốn là người sống nội tâm không thích giao tiếp với ai nên ngoài Lý Thiên Trạch là trúc mã thì không có bạn bè. Sáng hôm nay Lý Thiên Trạch có tới Khoa tự nhiên mượn một số dụng cụ. Trần Tứ Húc không biết nên đi tìm cuối cùng đến cầu thang mới va phải Trương Chân Nguyên.

" Tứ Húc, tớ nói nha, Hoàng ca có sắp xếp đối tượng cho cậu đấy, nghe đâu là bạn với Đinh ca "

Đinh Trình Hâm thì Trần Tứ Húc nghe nhiều rồi, thậm chí còn gặp vài lần. Nhưng bạn của Đinh Trình Hâm thì hoàn toàn mù tịt chả biết ai.

" Nghe đâu cũng học trường này đấy, nom xem là người nào, không ưng ý tớ giúp cậu đuổi đi "

Trần Tứ Húc tự nhiên thấy ngại ghê, hai cái tai nhỏ xuất hiện màu đỏ. Lý Thiên Trạch biết bạn mình ngại không nói nữa, cả hai liền đi về lớp.

[ TNT ] Nắm Tay NhauNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ