" Baji-san.... "
Em run rẩy đẩy nhẹ cánh cửa phòng anh khi nghe tiếng động lớn phát ra từ bên trong, cánh cửa được mở ra vừa đủ một khoảng trống để em nhìn thấy khung cảnh bên trong, cảnh tượng trước mắt làm em phát ớn khi người em xem là một nửa của cuộc sống đang siết chặt cổ nữ tình nhân mà anh đem về, Chifuyu hoảng loạn vì điều này, em vẫn đứng đấy mở to mắt nhìn con người to lớn hơn em từ bên ngoài, khi ánh mắt anh di chuyển và dán lên người em, em đã vội vàng đóng sầm cánh cửa lại và bỏ về phòng với tâm trạng không thể tệ hơn
Em sợ hãi anh như vậy là vì em biết anh vốn dĩ đã chẳng còn là Baji của trước kia. Baji của hiện tại điên cuồng, khát vọng được tôn sùng, dục vọng và chiếm hữu, em biết như vậy nhưng lại không thể thoát được vòng lập của tình yêu em giành cho anh, Baji muốn em chỉ là của riêng anh, điều này em cũng biết, căn thự tông màu tối, kẻ hầu người hạ, những thứ quý giá, mọi thứ đều có thể cho em nếu em chịu nghe lời, em vẫn còn nhớ rất rõ, lần đầu tiên em bỏ trốn khỏi anh không thành, còn bị anh nhẫn tâm bắt ngược lại, anh mạnh bạo lôi em về với căng thự u tối, cánh cửa được khóa chặt với tiếng hét vang lên từ bên trong đầy thảm thiết , tiếng thở dốc với giọng nói ám muội. Khuôn mặt bầm tím với những vết thương và vùng eo đau nhói , anh đã nói sẽ đập vỡ đầu gối em nếu em còn dám rời khỏi anh thêm một lần nào nữa
Đang suy nghĩ trong sự bối rối của mớ hỗn tạp mà em đã tự mình tạo ra thì tiếng mở cửa thành công kéo linh hồn em quay về với thực tại, em khóa chặt cửa sợ hãi những điều có thể diễn ra tiếp theo, Baji ghét em phản kháng nhưng em không thể để anh như vậy, em ghét Baji của hiện tại, ghét sự giam cầm từ anh, ghét căn phòng này, thứ em muốn là Baji của trước kia, không có sự gượng ép, không bị anh giam lỏng, câu hỏi duy nhất luôn lẩn quẩn trong tâm trí em cho đến hiện tại là vì cái gì, lý do gì, và điều gì đã khiến anh như vậy, Baji của em không phải kẻ như thế kia mà....
" Chifuyu, em thật sự không ngoan "
Baji ngưng lại hành động mở cửa của mình, em biết điều này sẽ đến cơ mà...vì sao vẫn muốn trốn tránh. Anh đẩy mạnh cánh cửa khiến em ngã sóng soài ra sau, em biết mình đã thật sự chọc giận anh, ánh mắt tối xầm của anh nhìn chằm chằm vào cơ thể em, nó mang nhiều sự tức giận kèm với mùi sát khí từ anh,anh khẽ cười ngồi xổm xuống đối diện với em, bàn tay thô ráp ấy khẽ chạm vào khuôn mặt mềm mại vẫn còn vươn lại vết thương của 2hôm trước
" Em còn nhớ anh nói gì chứ....Chifuyu, phải ngoan ngoãn "
Anh siết chặt má em, ép em phải tập trung ánh nhìn vào mình, anh bật cười hài lòng với biểu cảm sợ hãi này, nó khiến anh thoải mái hơn bao giờ hết, anh khóa trái cửa, cuối xuống bế em dậy đi đến ban công phòng, lại là nó...cái hình phạt này, anh hôn lấy đôi môi nhỏ đang run lẩy bẩy vì sợ, cố luồn lưỡi vào khoan miệng ẩm ướt, môi em rất ngọt, anh rất thích những lúc như vậy, cảm xúc anh cũng không khá hơn em. Anh suy nghĩ rất nhiều về việc này, anh không cho phép em thuộc về ai hay bất kỳ một ai, em chỉ có thể là của anh, vĩnh viễn một mình anh
" Baji san, em xin lỗi, xin anh tha lỗi cho em "
Chifuyu ôm lấy anh không buông, em sợ một lúc nữa thôi em sẽ phải lõa thể trước đám người hầu làm vườn kia, hình phạt tuy nhẹ nhàng nhưng lại khiến người khác mang trong mình vết nhơ không thể rửa ra, những cặp mắt thương hại, đau sót, kì thị, xa lánh, thậm chí là chán ghét, những đôi mắt đó chính là dành cho em, tuy không nói ra nhưng em có thể nghe thấy những lời thì thầm của họ, họ nói về nhân phẩm của em, khinh miệt cách em ở bên anh, xem em không khác gì bọn tình nhân anh đem về mỗi đêm
BẠN ĐANG ĐỌC
Đồ Chơi [baji×chifuyu]
Fanfictionhiện đại, ngược, ooc, fanfic -Please don't reupload my fanfic -Please don't copy my fanfic onto your fanfic