Đêm hôm đó có một người đã luôn ở bên nó, quan sát nó ngủ. Là Lam, cô ấy đã ở cạnh nó khi nó chẳng có gì, cô ấy đã đi cùng nó khi nó gặp khó khăn trong cuộc sống, cô ấy cũng là người đang ở cạnh nó khi nó đau khổ. Giờ đây, khi nó đã mệt mỏi mà chìm đắm vào giấc ngủ rồi thì cô ấy vẫn nằm đó ôm chặt lấy nó. Cô ấy rất đau lòng, cô ấy hoàn toàn yêu nó thật lòng, cô ấy đã vì sự cứng đầu cố chấp của nó mà không do dự đồng ý hôn sự của mình với thầy Hạ. Cô ấy cũng đã là người luôn lặng thầm theo sau nó trong mọi hoàn cảnh. Kể cả khi nó buồn hay khi nó hạnh phúc với người khác. Cô đều dõi theo. Và tới nay, cô ấy cũng là người ôm đau khổ vì nó.
Cô ấy bỗng dại khờ chìm trong những suy nghĩ và nhưng câu hỏi của mình đặt ra * Thôi nào cưng yêu, tại sao em cứ khờ khạo như thế? Em có biết tôi đã chạy theo em như nào? Em hiểu lòng tôi, tôi biết điều đó mà. Tại sao lại chẳng đáp lại tình cảm của tôi? Là vì tôi đối với em chẳng còn sự hấp dẫn hay vì tôi đối với em không còn xứng đáng nữa? Em cứ chọn, cứ lựa những thứ em thích rồi cũng luôn nói có thích tôi nhưng trong sự lựa chọn em lại luôn trừ tôi ra! Em có biết tôi đau như nào không? Tại sao vậy? Tôi chẳng muốn em đau hay chịu bất kì vết thương nào cả. Nhưng sao em lại bỏ mặc tấm lòng đó? Em cứ điên cuồng với những cuộc yêu mà chẳng hề suy nghĩ gì? Còn tôi, tôi luôn cô đơn và chịu đựng. Em nói em trẻ con, tôi đâu cần em người lớn! Em nói em không tốt, với tôi em tốt hơn bất kì ai khác! Em nói em với tôi không thể yêu nhau, tôi vẫn đang và sẽ yêu em! Là tôi đang mù quáng hay sao? Rồi mai sẽ ra sao khi tôi sẽ vẫn ở đây nhưng em lại theo đuổi những thứ viển vông ngoài kia? Tôi không có khả năng em cần sao? ....* - Cứ như thế rồi Lam dần chìm vào giấc ngủ cùng nó. Đôi tay và thân thể gầy gò ấy chẳng quên ôm chặt lấy nó lúc nào cả. Có lẽ vì cô đã rất nhớ cái ôm này, cô đã rất đau lòng vì cái ôm này và cũng đã rất cần cái ôm này trong những ngày tháng qua.
-----------------------------------------------------
Sáng hôm sau......
- Ty, Ty ơi? Dậy chứ? - Lam dọn dẹp mọi thứ xong xuôi rồi bước tới gọi nó dậy
- Em......hơi mệt......! - Ty nói giọng hơi yếu.
- Chết rồi, ......em sốt cao quá. Trời ơi....! - Lam đưa tay đặt nhẹ lên vầng trán kia, hốt hoảng nói.
- Em......- Ty mở mắt yếu ớt nói.
-..................- Lam chẳng nói gì vội chạy đi lấy khăn ướt chườm cho Ty.
Lam nhẹ nhàng lau lấy những giọt mồ hội trên người nó. Rồi đỡ nó dậy uống thuốc và chườm khăn ướt cho nó. Cô nhẹ nhàng cẩn thận và thật tỉ mỉ. Cô chăm sóc cho nó từng chút từng chút. Nhìn sắc mặt mệt mỏi, xanh xao của nó làm lòng cô lại nhói lên một cơn đau. Cô từ từ ngồi xuống bên cạnh nó, tay nắm lấy bàn tay ấy, đôi tay đó rất nóng làm sự lo lắng trong lòng cô tăng lên. Cô rất thương nó, với cô nó quan trọng hơn tất cả. Được quan tâm và chăm sóc nó làm cô cũng cảm thấy phần nào yên tâm hơn.
- Cố lên nhóc, tôi rất lo cho em! - Lam vuốt nhẹ đôi tay của nó nói.
- Chị ..... rất tốt! - Ty nhẹ nói.
- Tôi thương em, đừng làm tôi đau nữa! Tôi thực sự rất đau lòng nên mới như thế. Đừng nghĩ em đang làm phiền tôi rồi bỏ đi đâu nữa nhé! Tôi rất cần em ở bên... - Lam nhìn giương mặt đó giọng hơi buồn nói. Đôi mắt cô bắt đầu đỏ lên, cô đau lòng trong từng câu nói. Đôi mắt đó chẳng thể cầm được nữa.
BẠN ĐANG ĐỌC
Tôi yêu em..! ( Cái Giá Của Sự Tự Do)
Conto(Tự viết) (Học đường) (Bách hợp) *Lưu ý: Truyện không nhằm xúc phạm hay bôi nhọ, công kích bất kì cá nhân hay tập thể nào cũng như ngành giáo dục Tình cảm giáo viên với học trò nếu quá giới hạn thì sao nhỉ? Cuộc sống của một kẻ tự do, được cho quyền...