Chương 1

456 30 1
                                    

Mahiru cho rằng mình đã giấu rất tốt, nhưng cuối cùng vẫn bị người khác phát hiện thân phận thực thụ. Cầm tờ báo trên tay, cậu nhìn ảnh chân dung của mình chiếm hơn phân nửa trang đầu liền nhịn không được mà tặc lưỡi.

Thật đúng là không thể nào hiểu nổi bọn quan chức hải quân ăn cái giống gì mà ngu thế không biết. Nhìn soái ca trong ảnh giống phần tử tội phạm khủng bố chỗ nào chứ?!

Hơn nữa cậu nhớ là mình cũng đâu có làm chuyện ác tày trời nào đâu mà tiền thưởng cao thế? Tận 500 triệu belly lận! Rồi lỡ băng đảng hoặc hạm đội nào thiếu tiền bao vây chặn đầu bắt cậu thì sao? Thế chẳng phải là oan uổng người tốt à?

Dead or Alive thì cũng đành, nhưng đằng này lại là Only Alive, nếu mà bị bắt được thì sống còn không bằng chết. Ai biết được bọn người dã man ấy sẽ làm gì cậu?!

Không thể để mọi chuyện cứ mãi tiếp diễn theo chiều hướng xấu như vầy được, cậu muốn mời luật sư kiện cáo chính phủ!

Ừ thì cậu là tộc thiên thần đấy thì sao nào? Thế quái nào bọn tộc người có cánh vẫn sống yên sống ổn mà lại đi bắt nhốt cậu?? Tự cổ chí kim đến nay chưa nghe trường hợp thiên thần nào mà lại bị đối xử như vậy cả!

Càng nghĩ càng muốn tức ói máu, Mahiru giận dữ đập bàn đứng dậy, hô lớn về phía quầy bar.

"Chủ quán, tính tiền!"

Tầm mắt của những người xung quanh lập tức đổ dồn về phía cậu. Chủ quán chuyên chú lau đi lau lại những chiếc ly thủy tinh, không thèm quay đầu lại mà đáp.

"Một đĩa cơm chiên dương châu, hai đĩa thịt nướng, ba ly nước trái cây, tổng cộng 3600 Belly."

Mahiru sờ túi tiền, chợt nhận ra mình đã dùng hết số tiền còn sót lại để đi nhờ thuyền buôn đến tây hải. Cậu bỗng nhiên có chút hối hận về hành động thiếu cân nhắc của mình trước đó, hận không thể tự vả mình một cái cho chừa cái nết thích chơi soái.

Rối rắm một hồi, cậu ngại ngùng gãi đầu, xấu hổ cười.

"Xin hỏi là quán có cho ghi nợ không nhể."

Nghe đến đó, chủ quán rốt cuộc ngẩng đầu lên nhìn cậu, sắc mặt vô cùng bất thiện, thậm chí có thể xưng là hung ác. Những người xung quanh đồng thời phát ra tiếng cười quái dị như muốn xem kịch vui.

Mahiru bỗng dưng cảm thấy sống lưng có chút ớn lạnh, bắc hải không hổ là vùng biển mạnh nhất trong tứ hải, nơi này căn bản là không có người bình thường!

"Tính tiền."

Đúng lúc này, một người đàn ông rời khỏi chỗ ngồi đi đến trước quầy, thả một túi tiền nặng trịch xuống.

"Hai chai rượu whisky, tổng cộng 1400 belly."

Ngồi xuống quầy, người đàn ông chỉ về phía sau lưng, nói.

"À phải rồi, giúp tôi tính luôn phần của cậu ta nữa."

"Anh chắc chứ? Tôi không biết là đám hải tặc mấy người lại tốt tính thế đấy."

"Chà, không hẳn là thế, đôi lúc thỉnh thoảng thôi."

Mahiru ngây ngốc đứng tại chỗ nhìn hai người bọn họ nói chuyện phiếm với nhau, đợi đến khi phản ứng lại đây thì người đàn ông giàu lòng hảo tâm đã rời khỏi quán. Không rảnh bận tâm đến những thứ khác, cậu lập tức liền đuổi theo ngay sau đó.

[One Piece] Thiên Thần Mắt Xanh Tóc VàngNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ