[oneshot] Mưa

556 43 2
                                    

[Đây là fic mình up giúp,không phải của mình]

Author : Tiểu Miêu

Pairing : Tỉ Hoành

Category : HE

Mùa hè là mùa của những cơn mưa, bất chợt ào xuống rồi lại tạnh, nhưng hôm nay lại khác, nhìn ngoài trời có chút nắng, trời lại đẹp và trong xanh như vậy, nên anh quyết định đi dạo để hưởng thụ ngày nghỉ sau cả tháng vùi đầu vào công việc. Nghĩ là làm anh thay bộ đồ vơ chiếc áo khoác ra ngoài khóa cửa lại, bắt đầu thả bộ nhưng đi được một đoạn trời bỗng nhiên tối sầm, mây đen kéo tới.

" Aizzz không phải mình xui đến vậy hả trời, rõ ràng vừa mới thấy trời nắng mà bây giờ mưa rồi, lại không mang theo dù, phải quay về lẹ thôi "

Vừa quay lưng lại chuẩn bị về nhà thì cơn mưa ập xuống, anh đành chạy vô trạm xe bus gần đó để trú mưa. Lúc này anh mới để ý thấy cậu thanh niên đứng kế bên anh, để ý kỹ mới thấy cậu quả thật rất giống con gái nha, con trai gì mà da trắng, mắt to, môi màu đỏ dâu lại thêm hai má hồng hồng.

" Gì vậy nè, sao tim mình đập nhanh vậy, cậu ta là con trai chẳng lẽ mình lại thích con trai, không...không phải chắc do chạy mệt quá thôi, nhưng....mà cậu ta đẹp thật "

Cậu đang đứng, có cảm giác ai đó cứ nhìn mình chăm chăm, cậu liền quay qua bên cạnh nhìn anh với ánh mắt khó hiểu.

- Mặt tôi có dính gì sao?

Lúc này anh mới giật mình, khuôn mặt hơi bối rối.

- À....ưm...không có gì.

Cậu cũng không nói gì thêm quay mặt nhìn ra trời mưa, trên tay vẫn còn cầm rất nhiều đồ,lúc nảy vừa đi siêu thị về, mà ngoài trời mưa vẫn chưa tạnh, thậm chí còn lớn hơn. Anh lại nhìn cậu nhưng lần này là hỏi thăm.

- À..cậu đi siêu thị về hả??

- Um, vừa đi về lại gặp trời mưa.- Cậu khẽ thở dài.

- Nhà cậu gần đây??????

- Tui ở bên phố xy đường số 2.- Cậu chỉ tay về hướng bên kia.

- Thật trùng hợp vậy chúng ta là hàng xóm rồi, nhưng sao bây giờ tôi mới thấy cậu?.- Anh reo lên thích thú.

- À, tôi vừa chuyển đến đây thôi, vậy chúng ta làm quen có gì giúp đỡ.- Cậu mỉm cười đưa tay ra bắt tay anh.

- Vậy được, tôi tên Dịch Dương Thiên Tỷ, còn cậu.- Anh đưa tay bắt lại tay cậu.

- Tôi tên Lưu Chí Hoành.- Lúc này cậu mới cười thật tươi, để lộ lún đồng tiền sâu bên má, cùng đôi mắt cười đáng yêu.

Khiến anh lại ngẩng ngơ " Người này phải là con gái mới đúng, có khi đầu thai lộn cũng nên "

- Này, Thiên Tỷ hết mưa rồi chúng ta đi thôi.- Cậu đẩy nhẹ người anh.

- À...ưm..chúng ta đi, để tôi cầm giúp cậu.

Trên đường về có hai thanh niên vừa đi vừa nói chuyện rôn rã với nhau, từ cái ngày trú mưa hôm đó họ thân nhau hơn, thỉnh thoảng qua nhà ăn cơm chung rồi cùng nhau đi dạo, cũng đã 2 tháng quen biết nhau, nhưng Thiên Tỷ nhận ra cậu trong lòng anh đơn thuần không chỉ là một người bạn hay là hàng xóm thân thiết, phải anh thích cậu có lẽ thích ngay từ lần đầu gặp mặt, nhưng mãi đến giờ anh mới chắc chắn, anh không biết có nên tỏ tình hay không?? vì thứ duy nhất cản trở anh, khiến anh e ngại đó là giới tính, liệu cậu có cho rằng anh bệnh hoạn mà tránh mặt anh, khẽ thở dài một tiếng.

Hôm nay ngày 19/9 là sinh nhật cậu, anh quyết định làm cậu bất ngờ và lấy hết can đảm tỏ tình với cậu, dù thất bại hay thành công anh cũng phải thử, anh bắt tay vào chuẩn bị tất cả, một bàn ăn thịnh soạn, bó hoa hồng tươi và chiếc nhẫn anh mua từ hôm qua, xong xuôi anh gọi điện thoại kêu cậu qua nhà.

- Chí Hoành em qua nhà anh một lúc được không? anh có chuyện muốn nói.

- Anh đợi một lát em qua liền.

Cậu tắt máy chạy đến nhà anh, nhưng gõ cửa mãi không thấy ai trả lời.

- Cốc...cốc..Thiên Tỷ em qua rồi đây mở cửa cho em.

Vậy là cậu đẩy cửa bước vào, thấy nhà tối đen như mực không bật đèn cũng chẳng thấy ai trong nhà.

- Thiên Tỷ anh có nhà không, sao gọi em qua mà đi đâu mất rồi.

Bỗng cậu nghe thấy tiếng hát khẽ vang lên.

- Happy birthday to you.... happy birthday to you... happy birthday..... happy birthday... happy birthday to.....you....Hoành Hoành sinh nhật vui vẻ.

Cậu quá bất ngờ, là anh từ trong đi ra trên tay cầm bánh kem, lại còn hát tặng cậu, anh nhớ ngày sinh nhật cậu, ngày mà cậu còn không nhớ đến, cảm động đến rơi nước mắt.

- Hức...hức..cám ơn anh...Thiên Tỷ.

-Ngày vui sao em lại khóc, nào thổi nêń đi, à khoang trước khi thổi phải cầu nguyện cái đã.- Anh lại gần đưa bánh kem cho cậu.

Cậu gật đầu, chắp hai tay ước rồi thổi nêń, xong anh đặt bánh xuống dẫn cậu lại bàn ăn, đều là những món cậu thích ăn. Cậu cảm thấy hôm nay thật hạnh phúc.

- Chí Hoành trước khi ăn anh có chuyện muốn nói với em.

- Ưm, anh nói đi.

Anh vòng ra sau dang tay ôm lấy cậu, khẽ thì thầm bên tai cậu.

- Chí Hoành anh thích em, có thể em nghĩ anh bệnh hoạn, có thể em xa lánh anh hay chửi mắng anh cũng được, nhưng anh nhất định phải nói, anh thích em ngay từ lần đầu gặp mặt, đến bây giờ anh mới hiểu ra là anh cần em biết chừng nào, có thể tình yêu nam và nam rất khó chấp nhận, nhưng anh không thể tự dối lòng mình được nữa..vì vậy Chí Hoành làm người yêu anh nha. Giọng nói anh có chút dịu dàng, khiến trái tim cậu lỗi nhịp.

Lúc này cậu thật sự không biết nói gì hơn, cậu lại khóc, cậu im lặng, khóc vì hạnh phúc bởi cậu cũng thích anh, khóc vì không ngờ anh cũng thích cậu.

- Chí Hoành sao lại khóc, có phải anh đã làm em sợ rồi không, anh xin lỗi.- Anh hốt hoảng khi thấy cậu khóc, nước mắt của cậu khiến anh đau lòng.

- Đồ ngốc....em khóc vì em hạnh phúc..vì em cũng thích anh.- Cậu nghẹn ngào lên tiếng.

- Có thật không, là em thích anh..cám ơn em tiểu Hoành.- Anh vui lắm, vui vì cậu đã đồng ý.

Anh ngồi xuống đeo vào tay cậu chiếc nhẫn, rồi đặt lên môi cậu nụ hôn ngọt ngào, đêm đó cậu ở lại nhà anh, nằm trong vòng tay anh, cảm nhận được hơi ấm từ anh, hai người chung một nhịp đập hạnh phúc, họ bên cạnh nhau, không cần biết xung quanh ai nghĩ gì, nói gì chỉ cần trong mắt họ có nhau là đủ, không quan tâm đến mọi người xung quanh.

Trên đời hạnh phúc nhất không phải là ba chữ anh yêu em hay em yêu anh mà là chúng ta yêu nhau, tình yêu là xuất phát từ hai phía mới có thể bên nhau đến hết cuộc đời.

......End......

[Oneshot][TỉHoành] MưaNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ