11 - Tham vọng thao túng

2K 343 13
                                    

(edited)

Sau khi thu nạp băng nhóm đứng đầu một khu Roppongi, các thành viên của Tokyo Akehisa trở về nhịp sống thường ngày. Ban ngày, Miyamura đi học, Kawaragi vẽ tranh, Suzuki phụ trách kho hàng của băng, Todoroki, Karasawa Yuzuha và Erika cùng nhau quản lý cửa hàng. Được vài ngày, đã có nhiều đơn xin được vào làm việc cho Eka nên số lượng nhân viên phục vụ trong tiệm đã tăng lên, giảm bớt gánh nặng công việc cho cả nhóm.

Erika quyết định sẽ mua lại một số khu đất và cho thuê mặt bằng làm ăn, thu về thêm phí bảo hộ và tiền cho thuê. Roppongi Cuồng Nộ không hổ là băng đảng bất lương có tiếng, năng suất nhiệm vụ cực kỳ cao. Chỉ mới một tuần trôi qua mà nhiệm vụ của chúng đã xong hết 40%. Erika cực kỳ hài lòng với tiến độ này.

Vào một ngày hè nắng nóng, gã Đại diện Cuồng Nộ đến tìm gặp "Michelle". Vẫn là nụ cười bình thản như đã đoán trước sự việc, "Michelle" luôn khiến gã rùng mình vì chẳng thể nào đoán được tâm tư của cô ta. Đồng thời, gã cũng rất tò mò chẳng biết liệu người đàn bà này có còn biểu cảm nào khác không, như là hoảng loạn, lo sợ, thích thú hay thậm chí là hơn nữa.

Tại lầu hai Tiệm cà phê Eka đang diễn ra một cuộc trò chuyện không mấy căng thẳng. Gã bất lương mặt nặng mặt nhẹ, chờ đợi đáp án của vị Lãnh đạo Michelle này.

Gã đang bàn về anh em Charisma với cô ta. Thời gian một năm kể từ cái đêm "Trận chiến điên rồ của Haitani ở Roppongi" đang dần trôi qua. Và chỉ còn vài tháng nữa là lúc Charisma trở về. Ngay từ đầu, khu Roppongi đã bị anh em họ giành quyền quản lý từ Roppongi Cuồng Nộ. Gã muốn biết kế hoạch của Tokyo Akehisa khi Charisma trở về. Bởi với gã, anh em Charisma và Tokyo Akehisa đều là kẻ tám lạng, người nửa cân với nhau cả. Một bên mưu mô, một bên quỷ kế; nhưng trên hết là cả hai đều điên như nhau.

Nhưng nghe thấy lo lắng của gã ta, Michelle chỉ cười nhẹ mà không đáp. Cũng chẳng đúng, ngay từ đầu, cô ta vẫn luôn giữ nguyên một biểu cảm như thế rồi.

Lại nữa. Cứ như thể những chuyện đều nằm trong tay cô ta cả. Cứ như rằng mọi thứ đều chỉ là ván cờ của cô ta.

Michelle cất giọng, "Một núi không thể có hai con hổ, một ngai vàng làm sao ngồi được hai vua."

Ý tứ của cô ta rằng, Roppongi này từ khoảnh khắc thuộc về cô ta thì không một ai có thể động vào nữa.

Cái giọng lanh lảnh mà ngạo mạn của ả Lãnh đạo khiến gã không khỏi hưng phấn. Nhìn xem, sắp tới sẽ có một trận chiến lớn giữa hai vị vua Roppongi. Chẳng có tên nào kiềm được hứng thú khi được quan khán một tương lai như thế cả. Hơn nữa, gã ta biết đầu óc của người đàn bà này không chỉ phức tạp mà còn ngông cuồng vô cùng; biết đâu ả ta đang chuẩn bị cho một kế hoạch động trời gì khác thì sao.

Và có vẻ gã đã đoán đúng.

"Dù anh em Haitani có chọn con đường nào, Tokyo Akehisa vẫn sẽ không thua bất kì ai. Haitani, tch, nhất định phải thuộc về Tokyo Akehisa."

"Thế nên thay vì xen vào chuyện khác, sao cậu không lo cho chính mình đi?"

Thật là ngạo mạn. Cái kiểu cách cứ như thể cô ta và băng nhóm của mình là đấng toàn năng vậy. Gã nhíu mày. Gã chẳng tài nào thích nổi nó, và gã dám chắc chẳng có kẻ dưới trướng nào thích người đàn bà này.

Những Ngày Hoàn Lương Của Sano Erika || 𝐓𝐨𝐤𝐲𝐨 𝐑𝐞𝐯𝐞𝐧𝐠𝐞𝐫𝐬Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ