Chap 10: ĐƯA CON ĐẾN VIỆN
Author: Yên Ninh
Beta: Như Ngọc
Hoằng Thời là kiểu công ty gia đình, mà Hà gia con cháu càng về sau càng lụn bại nên điều hành công ty rối như nồi canh hẹ. Trương Triết Hạn cùng cả ekip của mình từ khi tiếp nhận Hoằng Thời không ngừng bị chọc cho điên tiết mà chửi bậy.
“Boss, chúng ta mua phải thứ của nợ gì vậy nè!” CFO Phùng sau khi kiểm toán thì có xúc động muốn nộp đơn nhảy việc ghê gớm.
“Khoản nào cần truy thu cứ truy thu, không cần nể mặt.” Trương Triết Hạn lật mở báo cáo mà giám đốc hành chính đưa tới. “Kẻ nào dám không ói tiền ra thì cứ để phòng pháp vụ chăm sóc.”
“Tiểu Triết, đừng ném việc qua chỗ tôi nữa, cậu có biết phòng pháp vụ củ chuối cũ để lại cả đống án kiện hầm bà lằng cho anh húp không hả?” Luật sư Trần đang ngồi chơi caro với Tiểu Vũ nhảy dựng lên la oai oái.
“Nói thẳng ra, ngoài mảng thiết bị đầu cuối viễn thông thì dưới trướng Hoằng Thời chỉ có truyền thông Hoằng Nghị là làm ăn sinh lời.’’ CIO Anna xem nộp báo cáo tài chính cảm khái. “Mà bà chủ tương lai hiện đang là nghệ nhân của Hoằng Nghị mà nhỉ?”
“Bà chủ tương lai quả nhiên là hậu phương vững chắc cho boss nha!” Cả nhóm tinh anh nổi máu bát quái nhao nhao trêu ghẹo sếp.
“Ồ, ‘bà chủ tương lai’ nhà chúng ta rất giỏi nhé.” Trần Xung cố ý nhấn mạnh hai chữ ‘bà chủ’ cùng ánh mắt đầy ẩn ý liếc Trương Triết Hạn mặc kệ Tiểu Vũ ở dưới gầm bàn điên cuồng dẫm vào chân anh.
“Tiểu Vũ, bịt cái loa phóng thanh kia cho tôi!” Trương Triết Hạn xù lông phóng cái máy bay giấy vừa gấp xong vào mặt Trần Xung.
Tiểu Vũ xông lên túm cái tên đang ngứa đòn đi ghẹo gan thùng thuốc nổ Trương Triết Hạn. “Để tôi mang nó đi diệt khẩu.”
___Cơn mưa lớn kèm theo dông chớp dữ dội, từng cơn gió lớn quật cho cây cối hai bên đường đổ ngã ngổn ngang.
Trên đường Hồng Kiều xảy ra tai nạn khiến cả con đường tê liệt cục bộ, trong dòng xe bị mắc kẹt đó có xe của hai mẹ con Tiêu Tiêu, Cung Dĩnh. Tiêu Tiêu ôm chặt Cung Dĩnh đang sốt cao lo lắng. Thằng bé sốt cao dù cô đã tiêm truyền mà vẫn không có chuyển biến tốt, nên giữa mưa gió cô phải ôm bé đến bệnh viện. Hai vệ sĩ cũng mặc mưa gió chạy xuống xe để tìm cách thoát khỏi chỗ này.
Trương Triết Hạn đang nhắm mắt dưỡng thần thì nghe bên ngoài xe xôn xao, hắn xoa xoa mi tâm hỏi Tiểu Vũ đang cầm lái phía trước:
“Có chuyện gì vậy?”
“Hình như có đứa bé cần đi cấp cứu.” Tiểu Vũ vừa mở cửa xe hóng hớt kể lại, “Người nhà của nó đang xin mọi người nhường đường.”
“Hàng, mau dậy đi.” Trương Triết Hạn nhớ tới tên bác sĩ đang ngủ vùi bên cạnh, hắn không chút lưu tình vỗ cái chát vào mặt Ngôn Hàng. “Con sâu lười, chú mau dậy cho anh!”
“Tứ ca, anh có phải là người không, em vừa bay hơn hai mươi tiếng đó!” Ngôn Hàng đang ngủ ngon bị gọi dậy quạu quọ mắng người.
BẠN ĐANG ĐỌC
[HẠN TUẤN] NĂM THÁNG ĐÃ QUA, TÌNH YÊU BỎ LỠ
FanfictionTổng tài công × Ảnh đế thụ Au : Yên Ninh Beta: Như Ngọc Gương vỡ lại lành, có bánh bao, ngọt (hãy tin vào tình mẹ bao la của Ninh), cường cường. Tôn trọng người viết bằng cách đọc ở wattpad chính chủ @Yenthanh751 [Khi các trang web reup còn đông vui...