Chap 7: Súp Hoa Quả.

1.2K 135 7
                                    





"Tôi biết cậu đang thấy áp lực khi bị một cái cây gán ghép với ai đó nhưng mà có cần phải làm như thế không? Ý tôi là... Bác Malfoy đang ở tít tận phía nam và ta cách bác ấy cả mấy ngày đi xe bay đấy. Nếu cậu quan tâm mẹ mình thì đừng lôi bác Malfoy vào." Hermione ngồi trên cửa sổ cái phòng khách trong khi Draco thì đang suy sụp trên cái trường kỉ gần đó.

Hắn đang đọc báo nhưng là vậy nếu hắn không cầm ngược tờ báo, đám mây đen tí hon đang ầm ầm đổ nước trên đầu hắn, còn có thể thấy vài tia chớp vô hình đang làm màu cho đám mây đó.

"Tôi có quan tâm chuyện đó đâu, tôi chỉ đang đọc báo thôi." Hắn hậm hực phản bác nhưng liền bị vô hiệu bởi Hermione "cậu có quan tâm đến chuyện đó. Cậu đã đọc một trang cả 30 phút và tờ báo của cậu bị ngược."

"Được rồi! Tôi có quan tâm! Không phải việc đó trọng đại lắm sao? Kết nạp một người mới vào nhà mà nhà đó còn là nhà Malfoy ấy!" Hắn đặt tờ báo sang một bên, sẵn sàng đối mặt với thực tại phũ phàng bằng cách nói về việc đó với một cô nàng hoàn toàn bị hắn ghét.

"Tôi không biết... Tôi chưa bao giờ nghĩ về việc đó vì nhà tôi không có cây gia phả, nhưng ba mẹ tôi làm bác sĩ nha khoa nên tôi hiểu cảm giác bồn chồn, bất an của cậu." Cô nàng nhún vai, không biết nói gì.

"Ivy!" Tên chủ nhà cộc tính hét lớn tên con gia tinh xấu số, lập tức nó búng tay, xuất hiện trước mặt hắn và sẵn sàng bị sai bảo.

"Vâng thưa cậu chủ?"

"Đã gửi thư chưa?" Hắn hỏi trống lốc, y hệt cái tính cách của hắn, không có một chút gia vị nào.

"Rồi, thưa cậu. Ivy cũng đã chuẩn bị đồ làm bếp cho cậu chủ rồi, cậu chủ muốn nấu bây giờ hay tẹo nữa?"

"Đồ làm bếp? Cậu định đi giết người giải khuây hả?" Hermione đứng dậy khỏi chỗ ngồi và trợn mắt nhìn tên tóc bạch kim kia. Bất ngờ vì Draco Malfoy và nấu ăn đang ở trong cùng một câu nói theo hướng tích cực. Bình thường cô chỉ nghe câu "Draco Malfoy sẽ nấu mày mất." Hay "Coi chừng đấy, Draco Malfoy sẽ xẻo thịt mày ra và nấu lên."

"Súp hoa quả." Hắn trả lời "lúc nào tôi buồn, mẹ tôi cũng sẽ làm món đó, theo tôi quan sát từ 10 năm trước thì nó khá dễ dù tôi không nhớ rõ công thức cho lắm và tôi sẽ làm được." Draco nghênh mặt lên, tự hào kể lại suy nghĩ vớ vẩn của hắn.

"Đã 10 năm rồi kể từ lần cuối cậu ăn món đó? Và cậu không được chỉ tận tay mà chỉ quan sát mẹ cậu nấu thôi?" Hermione chậm rãi khoanh tay lại, cô đã nhận ra vấn đề.

"Có vấn đề sao?" Hắn hỏi.

"Có, nhưng tôi sẽ không nói cho cậu đâu, vì tôi muốn thấy cậu lăn lộn trong bếp, đau khổ vì mấy cái nồi khét và nấu ra thứ nước lỏng đen xì, đắng ngắt." Cô Nghĩ trong đầu, bên ngoài chỉ đáp lại bằng một cái lắc đầu nhiệt tình.

Đúng như nhà tiên tri Granger dự đoán kết quả, tên đần độn kia không nhận ra vấn đề và vẫn tiếp tục nấu món súp, cho đến khi Hermione vào kiểm tra lần cuối, căn bếp đã không còn là căn bếp nữa, nó giooang hiện trường một vụ hỏa hoạn hơn. Nồi và chảo bị cháy khét thì chất đống trong bồn rửa chén, cái bếp đang sôi sùng sục và trào ra những thứ nước đen ngòm y hệt bùn đang bị nấu. Còn tên đầu bếp thì chạy qua chạy lại, cố dập tắt vụ hỏa hoạn bằng cách hoảng loạn vung đũa phép.

Dramione|End|Vào Phút Cuối, Ta Vẫn Sẽ Bên NhauNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ