Warning: SenWakaSen, Senju (alpha) và Wakasa (omega), OOC, lệch nguyên tác...
- Senju đang vừa đi làm vừa học đại học, và hiện em đang sống cùng Wakasa.
-
Senju trở về nhà sau một ngày mệt mỏi, cơ thể em đau nhức, mệt lã. Điều duy nhất em cần bây giờ là chú người yêu sẽ đứng chờ sau cánh cửa này, với một nụ cười trên môi cùng câu nói "mừng em về nhà" rồi trao cho em một cái ôm.
Nhưng tất cả lại không thành sự thật khi đằng sau cánh cửa chẳng có ai đứng chờ em cả. Senju mặt mày thất vọng, cảm xúc vui sướng khi được về nhà chợt bay đi đâu mất. Lòng em man mát buồn, những suy nghĩ tiêu cực cứ quanh quẫn trong đầu khiến em chợt cảm thấy cáu giận.
Senju với tâm trạng như thế hùng hổ đi lên lầu tới phòng của hai người. Rồi mạnh bạo mở cánh cửa không chút thương tiếc.
"Rầm."
Cánh cửa mở ra tưởng chừng như sắp gãy tới nơi. Senju chưa kịp hét lên một tiếng trút bỏ nổi lòng thì một mùi hương ngọt ngào sộc thẳng vào mũi em.
Senju bối rối, tay em run rẩy bật công tắc đèn lên. Và rồi hình ảnh Wakasa đang làm tổ bằng đống quần áo của Senju khiến em bất ngờ.
Senju liếc nhìn tủ đồ trống không, rồi em lại nhìn sang Wakasa đang khốn khổ chống lại kì phát tình. Gã cắn tay mình đến bật máu như muốn giữ lấy lí trí cuối cùng, Senju hốt hoảng chạy tới ngăn lại. Em lo lắng nhìn bàn tay gầy bị cắn đến đáng thương, giọng em run rẩy.
"Chú không sao đấy chứ... Tại sao lại cắn tay mình đến mức như vậy chứ."
Mắt Wakasa mơ màng nhìn Senju, mặt gã đỏ như gấc cùng mồ hôi cứ tuôn ra không ngừng làm ướt chiếc áo trắng đang mặc. Tay gã vươn ra muốn kéo em lại, miệng thì thầm như muốn nói điều gì đó với em.
Senju ghé tai lại nghe, em ôm lấy Wakasa vào lòng, mùi hương nồng nặc quanh mũi khiến Senju như muốn mất đi lí trí. May mà lúc nãy ở chỗ làm em có uống thuốc ức chế dành cho alpha rồi nên bây giờ vẫn có thể kiềm lại được bản năng alpha đang thôi thúc đánh dấu người này.
"Chú không sao chứ? Sao chú không gọi em về sớm nếu chú đang phát tình chứ."
"Anh sợ phiền em lắm..."
Cả người Wakasa to lớn dựa vào Senju, tay gã choàng qua eo em ôm thật chặt. Đầu vùi vào cổ em ngửi cái mùi bạc hà mát lạnh khiến gã nghiện.
Senju lo lắng, mắt em đảo qua đảo lại, cố gắng không chú ý đến phần gáy trắng hiện lên thật rõ ràng. Bản thân cố gắng kiềm chế lí trí hết mức có thể, nhưng mùi của Wakasa không biết vì sao lại càng thêm nồng nặc.
"Em lấy cho anh cái vòng đi."
Giọng Wakasa trầm đục, hơi thở nặng nhọc bên tai Senju khiến em ngứa ngáy. Senju thắc mắc nhưng vẫn làm theo, em lấy cái vòng đen nằm lăn lóc ở góc giường rồi đưa cho Wakasa.
"Đeo cho anh đi..."
Senju vẫn răm rắp nghe theo, mặc dù em không biết cái vòng này có tác dụng gì. Tay em run rẩy đeo chiếc vòng cho Wakasa, cơ mà để ý thì trên vòng còn có mật khẩu nữa này.
BẠN ĐANG ĐỌC
[TR | SenWakaSen] Kẹo Vị Bạc Hà
FanfictionWarning: SenWakaSen, AU ABO, Senju (alpha) và Wakasa (omega), OOC, lệch nguyên tác....