Mở đầu:
Kỳ nghỉ hè trên chiếc du thuyền sang trọng này là một trải nghiệm quý giá đối với tôi, giờ đã đến lúc tôi có thể vui chơi cùng hội bạn của mình.
Tài khoản của những học sinh đang tận hưởng hết quãng thời gian còn lại chắc hẳn đều đang rủng rỉnh hơn bao giờ hết. Nghe có vẻ ngớ ngẩn đối với những học sinh đang cố gắng tiết kiệm điểm nhằm hướng tới mục tiêu tốt nghiệp ở lớp cao nhất, nhưng không có gì sai khi chi điểm cho một kỳ nghỉ đặc biệt ngắn hạn như này.
Đồng thời, nó còn mang lại cho bản thân một cảm giác sảng khoái và hạnh phúc.
Nghe có vẻ giống như một cái cớ, nhưng tôi cũng đang sử dụng lượng cá nhân của mình cho việc vui chơi, điều mà tôi ít khi được trải nghiệm.
Tôi thay bộ đồ bơi và mở cửa, trước mắt tôi là một hồ bơi rộng lớn không một bóng người.
Chiếc du thuyền này có một hồ bơi lớn mở cửa miễn phí cho tất cả học sinh, nhưng ngoài ra nó cũng có một hồ bơi khác. Mức phí không hề rẻ chút nào, 20.000 điểm cho 60 phút, nhưng bù lại là khoảng thời gian tôi có thể tận hưởng cùng với những người bạn thân thiết nhất của mình thì mức giá đó là xứng đáng. Hồ bơi này cho phép tối đa 40 người sử dụng cùng một lúc. Nếu một lớp thuê riêng nó, họ có thể sử dụng hồ bơi với giá 500 điểm mỗi người.
Vì lý do đó, khu vực hồ bơi riêng này bất ngờ lại rất được các học sinh ưa chuộng, và hầu như luôn được đặt chỗ trước ngay khi mở cửa, từ 8 giờ sáng đến 8 giờ tối.
Thật khó để được bơi một cách tự do trong một cái hồ bơi luôn chật cứng người, nhưng ở hồ bơi riêng, có rất nhiều không gian để chúng tôi làm bất cứ điều gì mình muốn và tận hưởng việc vui chơi mà không gặp rắc rối gì.
"Whoa, lớn thật đấy!"
Akito nói một cách hào hứng khi cậu ấy xuất hiện tại hồ bơi sau tôi một chút. Nó có kích thước tương đương với hồ bơi công cộng, nhưng nó trông lớn đến mức tôi không thể tin đây chỉ là một hồ bơi riêng cho những nhóm nhỏ thuê.
"Keisei đâu?"
"Cậu ấy đang sử dụng nhà vệ sinh một chút, có lẽ sẽ ra sau. Còn hai cô gái có vẻ vẫn chưa sẵn sàng để xuống nước nhỉ?"
Chắc chắn họ sẽ không thể hoàn thành việc thay đồ nhanh như đám con trai được.
Akito nhặt một quyển menu được đặt trên chiếc ghế bãi biển lên.
"Hmm ...... đắt hơn bên kia."
Tại hồ bơi riêng, đồ uống đắt hơn ở hồ bơi công cộng, giá bán gần như gấp đôi. Có lẽ đó cũng là điều dễ hiểu khi họ chỉ phục vụ một số lượng khách giới hạn, nhưng giá thế này thì có hơi quá tay. Đây là ví dụ về sự bóc lột điểm một cách tàn nhẫn. Việc mang thức ăn và đồ uống từ bên ngoài vào cũng bị cấm.
Vừa lúc đó, cánh cửa phòng thay đồ nữ khẽ mở.
Hai chúng tôi quay lại nhìn cùng một lúc, nhưng không có dấu hiệu của bất kỳ ai đi ra khỏi cửa.
Thay vào đó, chúng tôi nghe thấy một vài giọng nói truyền tới tai mình.
"Này Airi, cậu làm sao vậy, nhanh lên nào."
"N-n-n-, nhưng, nhưng! Xấu hổ lắm, Haruka-chan!"
"Có gì mà xấu hổ chứ? Chẳng phải cậu đã đăng đủ thứ xấu hổ lên mạng sao? Không sao đâu mà."
"Ư ư, nhưng đó không phải là mọi người trực tiếp nhìn thấy tớ!"
"Đối với tớ thì đang ảnh như vậy còn xấu hổ hơn đó. Ra nào, ra nào."
"Ah! Khoan đã, khoan đã!"
Đó là một cuộc trao đổi không thể diễn tả được giữa Haruka và Airi.
"Nên nói thế nào nhỉ? Chúng ta sắp được thấy những thứ bình thường không thể thấy."
“Hả?”
Akito nói một cách bất ngờ.
"Tớ chỉ đang tự hỏi liệu Akito có đang nghĩ về chuyện đó không."
"Cậu biết đấy, ...... đó là chuyện bình thường đối với con trai, đúng không? Ý tớ là, tớ không nói về chuyện đó một cách bỗ bã giống như Ike và những người khác. Cậu cũng vậy phải không?"
Cậu ấy nhìn tôi bằng ánh mắt có phần sững sờ, nhưng đồng thời cũng tỏa ra một khí chất không cho phép tôi phủ nhận. Tôi không đọc được biểu cảm của cậu ấy, nhưng tôi có thể biết Akito đang cố tỏ ra dũng cảm.
Vì không nên chối bỏ, tôi đành thành thật thừa nhận.
"Tớ cũng vậy."
Akito cười một chút, như thể cảm thấy nhẹ nhõm khi thấy tôi đồng tình.
"Nếu để một cô gái nghe được, có lẽ cô ấy sẽ nói tớ thật ngu ngốc hoặc thứ gì đó tương tự."
Bình thường, Akito luôn giữ một khuôn mặt poker khá bình tĩnh, nhưng xét theo lượng từ mà cậu ấy nói, đối với một người thường xuyên quan sát cậu ấy như tôi, rõ ràng là cậu ấy đang trở nên lo lắng.
Tuy nhiên, dường như cả hai cô gái vẫn đang tranh cãi và rất khó để họ có thể ra ngoài.
"Tớ xấu hổ lắm!"
"Cậu biết không! Tớ cũng đang cảm thấy như vậy đó!"
"Ha..Ha...... Haruka-chan, đó là một bộ đồ bơi rất táo bạo."
"Là vì tớ đã hứa sẽ mặc cái này trước mặt mọi người!"
"Hyah!"
Chúng tôi rơi vào trạng thái sống dở chết dở khi chờ hai cô gái xuất hiện.
"Họ vừa nói…’Táo bạo’ nhỉ."
"Kiểu kiểu vậy."
Một sự mong đợi, kèm theo đó là một cảm giác xấu hổ.
Chúng tôi nên nhìn vào đâu và nên nói như thế nào với hai cô gái khi họ bước ra?
"Không được, không được! Ít nhất tớ sẽ mượn một thứ gì đó để choàng vào!"
"Không, không được! Nào, đừng chạy trốn!"
"Ugh, tớ vẫn thấy xấu hổ lắm, trong bộ đồ bơi kiểu này, Haruka-chan!"
"Tớ cũng vậy mà! Thế nên không có lựa chọn nào khác ngoài việc tớ với cậu phải cùng đi ra!"
“Không phải chính cậu là người yêu cầu tớ mặc như vậy sao!”
Chúng tôi vẫn đang đợi bọn họ xuất hiện, nhưng có vẻ như cuộc tranh cãi sẽ còn tiếp tục.
"Này Kiyotaka, cậu nghĩ gì về Airi?"
Lúc nãy Akito vẫn đang nhìn về phía phòng thay đồ nữ, nhưng giờ tôi thấy cậu ấy đang nhìn tôi. Tôi chắc rằng cậu ấy không chỉ hỏi một cách ngẫu nhiên.
"Ý cậu là gì?"
Tôi ngay lập tức hiểu ra cuộc trò chuyện đang hướng tới chuyện gì, nhưng tôi vẫn tỏ ra không hiểu.
"Một nhóm gồm cả nam và nữ có thể sẽ hơi phức tạp đúng không? Không có gì lạ khi một người phải lòng một người khác."
Không khó để trả lời câu hỏi đó, nhưng ...
"Thế cậu nghĩ sao?"
Khi tôi hỏi lại, Akito thể hiện một vẻ mặt có phần bối rối.
"Ừm, tớ đoán là như vậy."
Sau một chút im lặng, Akito nói.
"Có lẽ sẽ là nói dối nếu tớ bảo rằng chuyện đó hoàn toàn không tồn tại."
Cậu ấy trả lời theo một cách không phủ nhận hay thừa nhận hoàn toàn.
"Nhưng nếu chuyện đó khiến nhóm phải giải tán, tớ sẽ không để nó xảy ra."
Cậu ấy sẽ giữ thứ tình cảm đó lại, để nó cháy âm ỉ trong tim mình. Cho dù sự tồn tại đó là Haruka hay Airi, tôi không thể đoán được ngay bây giờ, nhưng tôi sẽ ....... Tôi tự hỏi câu trả lời đúng ở đây sẽ là gì.
Vấn đề này không giống như câu hỏi toán học, nơi có thể chắc chắn được câu trả lời nếu cố gắng tìm ra nó.
"Kiyotaka, còn cậu ..."
"Kyaaaah!"
Ngay khi Akito định nói gì đó, cánh cửa phòng thay đồ nữ đang khép hờ bỗng mở tung ra với một lực lớn. Sau đó, Airi nhảy về phía trước. Cô ấy bắt gặp ánh mắt của Akito trước khi hét to.
"Ahh, cậu thật tệ khi đẩy tớ đó, Haruka-chan!"
"Là do cậu trả lời không đủ nhanh thôi!"
Nói rồi, Haruka cũng xuất hiện ngay sau Airi.
"Oh, thôi nào,......"
Akito trông có vẻ sốc, nhưng không chỉ cậu ấy, tôi cũng đang cảm thấy như vậy.
Có thể nói, cả hai đều mặc những bộ đồ bơi vô cùng táo bạo.
Nếu đây không phải là một hồ bơi riêng, hai người họ có lẽ đã thu hút rất nhiều sự chú ý từ cả nam và lẫn nữ.
Haruka ngay lập tức ngước mắt lên và nhìn chúng tôi.
Tôi cảm thấy thật tội lỗi khi nhìn chằm chằm vào cô ấy, tôi liền nhìn quay ra hướng khác cùng lúc với Akito.
Tuy nhiên, có điều gì đó khiến Akito ngay lập tức phải bận tâm, và cậu ấy nói trong khi đang tránh mặt.
"Airi mang đến một ấn tượng rất khác nhỉ?"
Tôi ước cậu ấy sẽ không hỏi tôi câu hỏi đó ở đây, có lẽ Akito cũng đang ở trong tình thế khó xử.
"Tớ cũng thấy vậy. Một ấn tượng kiểu ngây thơ vô tội."
"Chính nó, chính nó."
Haruka trông có vẻ thất vọng khi thấy chúng tôi trắng trợn bày tỏ suy nghĩ của mình về Airi.
"Thật là tầm thường và trần tục."
"Đừng nói vậy mà. Không, chỉ là tớ đang quá ngạc nhiên nên không nói được gì."
Tôi thực sự muốn Haruka hiểu được rằng vốn từ vựng của chúng tôi đang sụt giảm một cách nhanh chóng.
"...... Tớ sẽ đi bơi một chút."
Có lẽ do hai cô gái quá kích thích, Akito nói rồi quay lưng lại với họ, cậu ấy nhảy xuống hồ bơi mà không thực hiện bất kỳ bài khởi động nào. Quạt cánh tay trong nước, cậu ấy một mình bơi qua hồ bơi. Tôi hiểu cảm giác muốn trốn chạy là như thế nào. Đó là bởi vì đây là một hồ bơi riêng, một không gian mà chúng tôi không thường được trải nghiệm, và khi nhìn thấy sức mạnh hủy diệt của hai cô gái trước mặt, thì sẽ không thể thoát ra được.
Để thoát khỏi mọi sự khó xử, chạy trốn là điều nên làm.
Tuy nhiên, nếu cả hai cậu con trai đột nhiên dồn hết sức chạy đi bơi, bầu không khí rõ ràng sẽ trở nên kỳ lạ. Tôi đoán tôi sẽ phải che chắn bản thân và tiếp tục đối mặt với thực tại.
Tôi nên làm gì bây giờ? Tôi nhìn thoáng qua hai người họ và thấy Airi có vẻ xấu hổ và đỏ mặt. Thấy vậy, Haruka liền vui vẻ đi vòng ra phía sau và nắm lấy hai bả vai của cô ấy.
"Hiya!"
"Đây này, Kiyopon, cậu thế Airi tái sinh thế nào?"
Nói rồi, Haruka đẩy Airi về phía tôi. Khoảng cách giữa hai chúng tôi gần đến mức gần như có thể chạm vào nhau. Không phải vậy, giống như Airi đang thực sự chạm vào tôi. Tôi bất giác lùi lại và cố duy trì một khoảng cách đủ gần.
"......"
Cả hai đều mặc những bộ đồ bơi để lộ quá nhiều da thịt nên việc lỡ đụng chạm vào người họ là điều dễ dàng xảy ra.
Không thể chịu đựng được tình huống này, Airi mở miệng nói to như để trốn thoát.
"Ahh, có lẽ tớ cũng nên xuống hồ bơi đây!"
"Này, Airi ..."
Haruka đưa tay ra để với lấy cô ấy, nhưng không kịp nắm được cánh tay của Airi.
Sau đó Airi nhảy tùm xuống hồ bơi. Tôi đã nghĩ là ......, kiểu như Airi sẽ nắm lấy thanh lan can bằng thép và đi xuống nước từ từ.
"Ahhh. Tớ cũng rất xấu hổ mà......"
Điều cô ấy nói là sự thật, tôi cho là vậy.
Ngoài điểm nhấn ở bộ ngực, mảnh áo tắm ở nửa dưới cơ thể Haruka rõ ràng là cũng có diện tích rất nhỏ.
Ngay cả khi nó được buộc chặt bằng một sợi dây, tôi vẫn lo lắng không biết liệu có bất ngờ gì có thể xảy ra không.
"Để tớ nói cho cậu nhé, chính Airi là người đã chọn bộ áo tắm lố bịch này đấy."
"Tớ không thể vào phòng thay đồ của các cậu được, nhưng câu chuyện đằng sau việc này là gì?"
Vốn dĩ Haruka không phải kiểu người thích khoe cơ thể ở nơi công cộng.
Việc cô ấy chấp nhận mặc bộ đồ 2 mảnh này thật không bình thường.
"Chuyện đã diễn ra như thế nào.....?"
Haruka trông có vẻ băn khoăn một lúc, nhưng rồi cô ấy bắt đầu giải thích trong khi lựa chọn từ ngữ một cách cẩn thận.
"Chuyện là, nói thế nào nhỉ, kiểu như để đi cùng với Airi."
"Ý cậu là gì?"
Haruka quá kén từ, tôi thậm chí không thể hiểu được cô ấy đang muốn nói nói gì.
"Airi đang cố gắng thay đổi một cách tuyệt vọng. Và tớ cũng vậy. Nếu bản thân tớ có thể nói vậy, ...... có một số thứ bọn tớ nổi bật hơn những người khác một chút, phải không?"
Haruka diễn tả một cách lộn xộn, nhưng tôi khá chắc cô ấy đang ám chỉ thứ đã làm chúng tôi khó xử nãy giờ.
"Tớ biết tớ không nên bận tâm, nhưng cách cậu nhìn có khiến tớ không thoải mái lắm."
Những ánh nhìn là khá dễ hiểu, nhưng cũng cực kỳ khó bỏ qua, ngay cả từ góc độ của nam giới. Việc đôi mắt của cánh đàn ông bị thu hút bởi những nét quyến rũ của phụ nữ là điều không thể tránh khỏi.
"Tớ đã chọn một bộ áo tắm táo bạo để khuyến khích cậu ấy, và cậu ấy trả lời rằng mình mặc nó cũng không sao."
Thật tốt là Airi cũng đáp lại. Tôi có thể dễ dàng hình dung ra cảnh Haruka từ chối mặc một bộ đồ bơi lòe loẹt. Nhưng nếu Haruka chọn cho mình một bộ đồ kín đáo, thì Airi cũng có thể nói ngược lại rằng vì Haruka không chịu nên cô ấy cũng sẽ không chọn mặc bộ đồ như hiện tại.
"Tớ cũng không thể vấp ngã ngay trong bước đầu tiên của dự án thay đổi Airi được. Đây được gọi là sức mạnh ý chí đó."
Bởi vậy mà bây giờ Airi đã phải chấp nhận những điều kiện mà Haruka đã đặt ra, không có lối thoát nào cho Airi cả.
"Hơn nữa, cả tớ và Airi đều không thể mặc thứ như thế này ở hồ bơi công cộng được, nhưng nếu là ở đây ..."
Có vẻ như vì cả ba chàng trai ở đây đều là bạn thân nên họ mới làm được việc đó.
Mặc dù vậy, cũng rất khó để một chàng trai không cảm thấy xấu hổ hay tưởng tượng ra những thứ liên quan.
"Cậu có muốn nhìn tớ không ......?"
Haruka hỏi, có vẻ xấu hổ, hay đúng hơn là để giấu đi sự ghê tởm của mình.
"Hmm, thành thật mà nói, thật khó để làm vậy khi cậu đã nói là không muốn bị nhìn."
Không thể tránh được thực tế là cô ấy đã ở trong tầm nhìn của tôi ngay từ khi chúng tôi bắt đầu nói chuyện.
Cách duy nhất để tránh nhìn trực tiếp vào bên trên hay bên dưới cơ thể cô ấy là quay lưng lại.
"Tớ hiểu rồi. Tớ nghĩ mình biết về sự khác biệt sinh học giữa nam và nữ, nhưng tớ không hiểu gì về mặt tâm lý cả."
Sự khác biệt trong sự tò mò về cơ thể của người khác giới không phải điều mà nam và nữ có thể dễ dàng hiểu được.
Không, không có cách nào để biết vì mỗi con người đều có ưu và nhược điểm riêng, không riêng gì nam và nữ.
"Ah? Nhân tiện, Yukimu đâu rồi?"
"Có vẻ sẽ mất một chút thời gian nữa."
Không biết có phải do cơn đau bụng nặng hơn không, nhưng cậu ấy dường như không đi ra ngoài chút nào.
"Hmm?"
Có lẽ Haruka không muốn hỏi sâu thêm về chuyện này, cô ấy hướng mắt ra xa.
Cuộc trò chuyện giữa hai chúng tôi lần đầu tiên dừng lại, và sự im lặng kéo dài trong chốc lát.
"...... Oh không, tớ có mải suy nghĩ một chút."
"Xin lỗi. Tớ đang cố không nhìn vào cậu, nhưng ..."
Tôi không thể không nhìn vào mặt người khác khi chúng tôi đang nói chuyện.
"Không phải. Cậu không có làm gì sai đâu, Kiyopon. Ngay từ đầu, tớ biết đã biết là mình đang quá ý thức về bản thân rồi. Cậu cũng là kiểu người không mấy hứng thú với những gì cậu thấy mà."
‘Eh, không, ...... Tớ thậm chí còn thích nữa.’, nhưng tôi sẽ giữ những lời đó lại trong đầu.
"Nếu thứ gì đó nổi bật, nó sẽ thu hút sự chú ý từ xung quanh. Mọi thứ đều như vậy. Chỉ là tớ cảm thấy không thích khi nghĩ đó là mình."
Trong trường hợp của Haruka, câu chuyện không chỉ là ánh nhìn từ các chàng trai. Ngay cả khi đó là một buổi tụ tập giữa những bạn nữ với nhau, cô ấy cũng sẽ không chào đón sự chú ý đổ dồn vào bộ ngực của mình.
"Xin lỗi, tớ nghĩ tớ cần thêm một chút thời gian nữa để thích nghi với hiện tại."
"Không sao. Nếu cậu thấy không làm được, cậu có thể thay đồ rồi quay lại cũng được."
"Làm vậy là không được đâu, bởi vì chỉ cần Airi cố gắng, tôi không muốn cậu ấy phải co vào vỏ bọc một lần nữa."
Haruka đã nói về kế hoạch thay đổi Airi? Có vẻ cô ấy đã suy nghĩ rất nhiều.
"Để tớ đổi chủ đề nhé. Có lẽ giờ đã muộn, nhưng có vẻ Kiyopon đã xoay sở vượt qua được bài kiểm tra trên đảo hoang nhỉ."
Nhóm Ayanokouji đã không thể gặp nhau trong vài ngày qua, vậy nên bây giờ Haruka mới nhắc đến chủ đề này, mặc dù có hơi muộn.
Một chủ đề hoàn toàn không liên quan với trước đó, có lẽ là một hướng đi tốt ngay bây giờ.
"Um, cũng khá buồn vì thứ hạng của hai nhóm bọn mình đều ở nửa dưới bảng xếp hạng."
"Thành thật mà nói thì kỳ thi đối với tớ là khá khó khăn. Tớ đã chiến đấu hết sức có thể và đó là những gì tớ có thể làm được. Tớ rất tiếc về điều đó."
"Không tệ chút nào đâu. Tớ đoán tớ còn cảm thấy rất nhẹ nhõm nữa đó."
Haruka thở nhẹ ra một hơi trong khi nhìn Airi, người đang cố gắng bơi một cách vụng về.
"Nhẹ nhõm? Sau một kết quả đáng thất vọng như vậy?"
"Cậu nghe này, sau vụ lùm xùm về bài thi toán, có rất nhiều người nghi ngờ khả năng của Kiyopon đó. Tớ nghĩ kết quả lần này sẽ làm dịu tình hình đi một chút. Cậu không muốn phải chịu bất kỳ áp lực nào đúng không?"
Rõ ràng là Haruka đang nghĩ về tương lai của tôi.
"Sau tất cả, tớ thấy Kiyopon giống như một vị thánh hơn."
"Điều gì đã khiến cậu nghĩ như vậy?"
Tôi đã nghĩ mình sẽ bị đánh giá thấp đi vì những gì mình đã thể hiện.
Tôi cũng có ham muốn tình dục và quan tâm đến người khác giới như bất kỳ ai khác.
"Nét mặt, ánh mắt, vân vân... Tớ cảm thấy cậu ít có hứng thú với những thứ đó hơn những cậu con trai khác."
Tôi không biết phải nói gì về điều này, và tôi cũng không muốn trình bày ở đây. Tôi cũng sẽ rất biết ơn nếu có anh chàng nghiêm túc nào đó xuất hiện và tỏ ra hoảng loạn ở đây.
"Ohoh......"
Ngay khi Keisei, người đã thay đồ muộn, đi ra từ phòng thay đồ, cậu ấy thốt lên ngạc nhiên.
Chỉ cần nhìn bằng mắt thường, rõ ràng đó không phải là vẻ mặt ấn tượng ...... về khu hồ bơi riêng mà chúng tôi đã thuê.
Tôi chắc rằng cậu ấy đã nhìn thấy Haruka đứng cạnh tôi với tất cả những vinh quang táo bạo của cô ấy.
"Oss-oss, Yukimu."
Như để duy trì một cảm giác bình thường, Haruka gọi Keisei với một giọng nói mạnh mẽ cùng với vẻ mặt ngây ngốc như thường ngày.
"Oh oh ......."
Keisei đeo lại cặp kính cận vừa mới rơi ra và nhìn sang một bên.
Tôi đoán điều đó có nghĩa là Keisei, người luôn tập trung vào việc học, cũng là một cậu trai bình thường.
Thực tế là từ phản ứng của ba cậu trai và cách họ bỏ chạy giống nhau, một lần nữa cho thấy tính cách của nhóm này.
Nếu đó là Ryuuen hoặc Kouenji, họ có thể sẽ phản ứng khác.
"......, tớ nghĩ tớ cũng sẽ đi bơi một chút."
Tôi nhảy xuống hồ như thể để chạy trốn và bơi về phía Akito, người vẫn tiếp tục quạt nước một cách mạnh mẽ.
Airi bơi không được tốt lắm nên cô ấy đang đặt chân xuống đáy hồ bơi và vẫy tay với Haruka.
"Đến đây đi, Haruka-chan ~. Cảm giác tuyệt lắm. ~"
"Được, được, tớ đang đến đây. Tớ sẽ xuống ngay."
Cô ấy nói trong khi bắt đầu làm những động tác khởi động ở trên bờ.
"Có vẻ như mọi người đã trở nên thân thiết hơn nữa kể từ khi cùng nhau chiến đấu với kỳ thi trên đảo nhỉ."
"Đúng là như vậy. Chúng mình đã chia sẻ rất nhiều thứ cùng nhau, từ trên xuống dưới."
"Oa, xấu hổ lắm, cậu đừng nói như vậy!"
Airi, người đang đứng ở mép hồ bơi, hoảng loạn vẫy nước bắn tung tóe.
‘Trên’? ‘Dưới’? Những từ rất phổ biến, nhưng ý cô ấy là về cái gì nhỉ.
"Tớ không biết nhưng Airi về cơ bản là không đáng tin cậy, nhưng tớ không thể để cậu ấy một mình được. Cậu ấy giống như người bạn tốt nhất và cũng là em gái của tớ vậy."
Vào lần đầu họ gặp nhau, không thể tưởng tượng được cảnh có một ngày cô ấy sẽ có những suy nghĩ như vậy về Airi. Không chỉ riêng Haruka, tôi cho rằng Keisei cũng có những suy nghĩ tương tự, và nếu không có sự thay đổi lớn nào, điều đó đúng với cả Akito.
BẠN ĐANG ĐỌC
Youkoso Jitsuryoku Shijou Shugi no Kyoushitsu e Năm 2 Tập 4.5
RomanceNguồn: https://docs.google.com/document/d/1shPdOWsjemuuZqOs2i54Pp5LWt-9LFSl9eMmQ_u33Hg/edit?usp=drivesdk (nên qua đây đọc để ủng hộ trans gốc bên đó, mình chỉ đăng lại thôi) //Người làm: StarSky / Fisherman (k phải người làm là mình đou nhá, dưới là...