Chương 102: Anh Không Khóc

332 5 0
                                    

Editor: Uniirr

Lời mới ra miệng Mạnh Kinh Huy liền hối hận, hắn nhìn Hà Cửu Vi, thấy cô không có phản ứng mới nhẹ nhàng thở ra.

Đây là một bắt đầu tốt.

Mạnh Kinh Huy cúi xuống đem sữa trên người Hà Cửu Vi liếm hết vào miệng.

"Muốn đi tắm không?"

Hà Cửu Vi dư vị cao trào dần lui, hai má đỏ hồng, cô nửa híp mắt nhìn về phía Mạnh Kinh Huy, nhất thời một trận ảo não.

"Mình lại không nhịn được! Xong rồi xong rồi..."

Mạnh Kinh Huy "..."

Hắn nghe ra, Hà Cửu Vi hối hận.

Hà Cửu Vi ngồi dậy, nhìn sofa tất cả đều là tình dục đã qua lưu lại, bằng chứng chính xác.

"Sụp đổ!"

"Mẹ không thích con sao?"

Cô đã tận lực bỏ qua Mạnh Kinh Huy, còn không tránh được. Cô lời nói thấm thía, như dỗ trẻ con.

"Hôm nay... Đợi sau này lớn lên, mẹ sẽ phụ trách."

"..." Tuy rằng nghe không được tự nhiên, nhưng không thể phủ nhận, Mạnh Kinh Huy trong lòng bắt đầu nhảy loạn.

"Mẹ phải đi tắm rửa một chút, thanh tỉnh một chút..."

Hà Cửu Vi tự nói thầm, thân thể trần trụi đứng lên, Mạnh Kinh Huy nháy mắt liền cứng rắn.

Hắn khàn khàn nói, kéo tay Hà Cửu Vi.

"Mẹ...  đau ..."

Hà Cửu Vi cúi đầu nhìn hắn, trầm ngâm một lát, vỗ vỗ khuôn mặt hắn.

"Tự cung tự cấp, cơm no áo ấm, mẹ tin tưởng con."

Nói xong không lưu luyến trần truồng đi vào phòng tắm.

Mạnh Kinh Huy khô cằn ngồi ngây người, nhìn gậy thịt, thở dài, cũng chỉ có thể đứng dậy trở về phòng tắm nước lạnh.

Hà Cửu Vi ở trong bồn tắm lớn, xung quanh người đều là dấu vết xanh xanh tím tím.

Trước đừng nói cái này, sofa ở phòng khách đều có dấu vết cô giải thích không được.

Cô cũng không có biện pháp. Nhìn chằm chằm di động đặt ở giá, nghĩ vẫn là cầm lại, bấm số ——
"Thế nào?"

Tô Nhượng thật ôn nhu, phải làm sao bây giờ? Hà Cửu Vi có điểm sợ.

"Hôm nay anh khi nào thì trở về nhà?"

"Nhớ anh?"

"Đúng vậy..."

Hà Cửu Vi giả vờ không chút để ý.

"Nếu em làm sai cái gì, anh sẽ không để ý tới em sao?"

"..." Tô Nhượng đầu đó tiếng hít thở tăng thêm, tâm của Hà Cửu Vi đều níu lên.

"Cửu Vi " Tô Nhượng nói "Anh không biết."

Hắn đã biết.

Hai người trầm mặc thật lâu, vẫn là Hà Cửu Vi cúp điện thoại trước.

Cô thấy trên mặt nóng lên, hẳn là ở trong phòng tắm quá lâu đi, thế nào đều là nước?

Tô Nhượng ngồi trong văn phòng, không khí muốn đông lạnh.

Đây là lần đầu tiên hắn và Hà Cửu Vi giận nhau.

Nói thật, nữ nhân muốn bò lên giường hắn rất nhiều, nhưng Hà Cửu Vi lúc nào cũng khiêu chiến điểm mấu chốt của hắn, trừ bỏ cô sẽ không có người khác.

Hắn lặp đi lặp lại nhiều lần vì cô kéo thấp giới hạn, ở cô nơi đó, tôn nghiêm dường như đều đã không còn tồn tại nữa.

Nhưng làm sao bây giờ? Tô Nhượng thở dài.

Hắn muốn chính là Hà Cửu Vi mà thôi.

Hắn yêu cô.

Chỉ cần cô còn ở bên người hắn, nhân tố lại tính là gì?

Tự khuyên bảo mình hồi lâu, Tô Nhượng thật vất vả mới có thể tĩnh tâm xem tài liệu, ngay khi hắn chìm đắm vào công việc, hắn cảm thấy giống như nghe được giọng nói của Hà Cửu Vi.

Nghe nhầm?

Tô Nhượng nghi hoặc ngẩng đầu lên, cửa văn phòng mở.

Hà Cửu Vi đứng ở cửa "Oa" một tiếng khóc sướt mướt.

Thư ký sau lưng cô đóng cửa lại, hắn cất bước đi về phía Hà Cửu Vi đang khóc không thành tiếng, giúp cô lau nước mắt.

"Người nên khóc không phải là anh sao?"

Hà Cửu Vi giống cá nóc liếc mắt nhìn hắn.

"Đều tại anh!"

"Trách anh cái gì?"

Cô nghẹn ngào trả lời.

"Anh không khóc, em cũng chỉ có thể khóc thay anh, bằng không em sợ anh chịu ủy khuất."

[ Edit - Cao H ] Thiếu Nữ Tiết Sữa - Trà Hảo Manh ManhNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ