- Triệu!!chị bị cái gì vậy, đừng có làm em sợ nha - Kỳ Duyên tay vuốt vuốt lưng nàng, miệng dỗ dành.
Chuyện kể là sáng nay, trong khi cô còn đang ngủ, thì chợt nghe tiếng khóc um trời của vợ mình, còn tưởng nghe lầm, đến hồi thấy vợ mình ngồi co ro ở góc phòng, úp mặt xuống khóc thảm thiết thì mới biết. Còn tưởng hôm qua mình đánh vào mông nàng nên hôm nay nàng còn đau. Nhưng đến khi hỏi thì nàng lại lắc đầu, nói rằng không phải.
Cô không biết vợ bị cái gì, nên chỉ biết nhẹ nhàng bế nàng lên giường, ôm chặt cơ thể đang run rẩy đó vào lòng.
Hương Ly sau khi khóc một trận đã đời thì mới ôm lấy cô, nói nhỏ nhỏ, nước mắt nước mũi tèm lem :
- Cha, tại sao cha lại đối xử với chị như vậy, dù chị không phải con của cha.....hức......., nhưng từ nhỏ đến lớn,......hức...hư hư hư hức....... chị yêu thương kính trọng ông ấy, ông ấy một chút cũng không thương chị hay sao? Tại sao cả đời chị đều bị bỏ rơi?
Cô vỡ lẽ ra, thì ra là ấm ức chuyện mình không cùng chung huyết thống với ông Phạm, còn bị ông ấy xém tí nữa là bán đi.
Mà nói đi cũng phải nói lại, ở chung mấy chục năm trời, không có tình cũng có nghĩa, tại sao ông lại nhẫn tâm bán đi đứa con mà mình đã nuôi nấng suốt mấy chục năm nay?
Cô ôm chặt nàng hơn, hôn lên đôi mắt ngập nước đó, nói một câu :
- Em hứa, đó sẽ là lần cuối cùng chị bị bỏ rơi. Sẽ không bao giờ bị bỏ rơi thêm một lần nào nữa. Nín đi, chị khóc em xót lắm có biết không?
- Hic......chị xin lỗi .......hic......
- Ngoan, đi xuống ăn sáng nhé.
Cả hai đánh răng rửa mặt, sau đó xuống dùng bữa sáng, gia nhân cũng đã trở lại làm việc, vì ngày mai ông bà Nguyễn đã trở về Sài Gòn.
Ăn xong, như thường lệ cô phải ngồi đó uống li thuốc đắng ngắt rồi mau chóng di chuyển ra shop.
Ngồi ngoài shop, cô liên tục bóc kẹo ăn, haizzz, đã uống gần một tháng rồi, vậy mà vẫn không quen được cái mùi ghê gớm đó, mỗi lần ăn xong, uống thuốc là muốn nôn ra hết đồ ăn. Không biết phải uống tới khi nào đây?
- Kỳ Duyên, môi em lại chảy máu nữa rồi! - Minh Triệu đang giúp khách lựa quần áo, nhìn qua thấy chồng mình môi đã rướm máu. Vội vàng nhờ nhân viên lại tư vấn cho khách, còn nàng thì đi tìm một cái khăn thấm nước.
BẠN ĐANG ĐỌC
CHỒNG TÔI LÀ VAMPIRE [TRIỆU DUYÊN]
Fanfictiontruyện đc cover từ một truyện cùng tên của Trân moon