Gulf biết buồn chứ, biết khó chịu chứ. Nhưng cậu phải làm gì đây? Không lẽ đi gây nhau rồi chọc cho anh nổi điên lên? Đến lúc đó hậu quả khôn lường, cậu thật sự chẳng chịu được và cái thai cũng khó lòng giữ.
Cậu nhịn nhục như thế, cố gắng sống cạnh anh cho đến tận hôm nay, cái người mà dường như chỉ còn thương kết tinh ở bụng mình, chứ chẳng còn thương gì mình , là vì cái gì? Không phải vì đứa nhỏ mới tượng hình thôi sao? Bản thân trải qua hai lần mất con rồi, nếu lần này còn sinh không được, tiếp tục có chuyện xấu diễn đến thì cậu sẽ chết mất.
Thành ra Gulf luôn cố gắng lùi một bước và nhẫn nhịn trong khả năng. Gulf không muốn cùng anh gây nhau hoặc xảy ra tranh chấp dẫn đến nhiều hệ lụy mất mát. Giữa hai người, căn bản đã đủ nhiều chuyện để đổ vỡ hôn nhân, để đường ai nấy đi rồi. Cho nên cậu mới cam lòng đành chịu thiệt thòi, chịu uất ức để bớt thêm những chuyện tồi tệ đang cao khả năng diễn ra. Coi như vì mình, vì anh, vì con, vì cuộc hôn nhân đã tốn quá nhiều thời gian, công sức, chịu nhiều thống khổ để đổi về nhưng hạnh phúc còn đang ngoài tầm với.
Cái khó giữ lửa của hiện tại là Mew đang phải kiêng cữ, chẳng thể động vào Gulf vì sự an toàn của cái thai. Do đó tính khí cũng nóng hơn trước mấy phần, ở cạnh Gulf dù chưa mở miệng nói chuyện cũng tự động cáu gắt. Tình trạng cả hai ngày càng tệ, không khí cũng ảm đạm trì trệ.
Gulf thì mang thai nên nhạy cảm, do đó nhiều lúc nhịn không được mà phát khóc. Cậu còn sợ sau khi sinh ra, con mình sẽ có gương mặt buồn nhưng biết làm gì khác đây? Anh xem cậu như món đồ không thể dùng, bỏ mặc và tỏ ra bất cần nhưng lại dùng cách cưỡng chế.
Gulf phải nói là buồn bực đến ngứa tay ngứa chân. Vì kể từ khi biết mình mang thai cho đến nay, Anh cái gì cũng chẳng cho cậu làm, đến chuyện ra ngoài càng không, diện tích bản thân có thể đi đứng thoải mái là khuôn viên biệt thự, còn lại hết rồi.Cách đây ít hôm, Gulf có nuôi một chú chó nhỏ, nhưng sau một buổi sớm thức dậy thì nó đã mất tích. Gulf đã chạy khắp nhà để tìm, hỏi luôn anh nhưng anh bảo không gặp. Tuy nhiên bản thân biết, chính đối phương đã đem nó đi rồi.
Gulf không hiểu nổi Mew làm như thế là muốn cái gì. Sợ cậu tiếp xúc động vật sẽ bệnh và ảnh hưởng cái thai thì nên nói, tại sao lại âm thầm giải quyết rồi nói dối như vậy? Riết rồi cậu sợ mình sẽ trầm cảm trong giai đoạn mang thai, nói đúng hơn là phát điên.
"Tôi cho Tharn nghỉ làm rồi."
Trong giờ cơm, Mew đột nhiên nói. Gulf nghe xong cũng tỏ ra bình thường đáp:
"Anh đã làm thế, là được rồi ."
Liệu anh có dám thề, phút đầu giữ Tharn ở lại MSS không phải vì công tư bất minh chăng? Thành ra Gulf thấy anh thôi đặt nặng chuyện này cũng là đáng mừng. Coi như thông qua chuyện trên chứng tỏ, anh chịu tin cậu có thương yêu anh.
"Thế em yêu tôi hơn rồi đúng không?"
Mew biết mình ấu trĩ. Nhưng cái máu chiếm hữu, độc tài, độc tôn nó đáng sợ lắm. Hơn hết là Gulf ngay từ đầu không định là của anh và phải giành giật cướp về. Thành ra đôi lúc bản thân biết mình đang như một thằng điên, còn tự hạ giá, nhưng kiểm soát lý trí bất thành. Xong hệ lụy để lại đương nhiên là đẩy cậu xa mình hơn.Thời gian vừa qua Mew cũng nghĩ kỹ rồi. Bản thân cũng đã 34 tuổi và sắp làm cha, nếu còn không chịu hiểu thì hôn nhân này sớm muộn cũng gãy gánh. Ban đầu rạn vỡ, nối lại vẫn còn tì vết, đồng thời cố gắng sống cạnh nhau vì con cái thì kéo dài được mấy năm và càng tăng thêm sự mệt mỏi.
Vì vậy anh phải thay đổi để tốt hơn, để giữ được Gulf và con nhỏ.
"Những năm qua tôi không thương anh à?"
Gulf gắp cho anh một miếng thịt kèm rau rồi hỏi. Anh cười há miệng cho cậu đút rồi nói:
"Thì bây giờ thương hơn."
Cuộc hôn nhân của cả hai, thật khó kiếm những giây phút hạnh phúc bình dị như vầy.
Thật sự Gulf không biết mấy tháng qua, mình dành cho Mew là loại cảm xúc gì, vì cậu định hình không được nữa. Đồng thời đối phương chẳng mang đến cho mình ngoài lạnh nhạt, hết yêu thương, toàn bộ hành vi lo lắng và chèo kéo đến hôm nay bởi chỉ vì đứa nhỏ. Chưa kể những gì ở quá khứ còn chưa thu xếp giải quyết xong từng vấn đề một. Do đó cậu không ít lấn cấn và chưa tìm ra cách để yêu đối phương lần nữa.
Gulf có thể bỏ qua chuyện anh giả tàn tật, bởi suy cho cùng là vì yêu mà tính nhầm đường. Nhưng rồi cái chết của ông nội, ngay cả mẹ Gulf , mà anh ban đầu không định tha cho con đường sống, thì hiện tại còn cạnh nhau được, quả thực là thứ đáng mừng.
YOU ARE READING
MewGulf chuyển ver: Yêu Em 95 Ngày
FanfictionNgược luyến tàn tâm. Sinh Tử Văn. Đã được sự đồng ý của tác giả khi chuyển ver.