Không một ai trong văn phòng dám nghi ngờ câu nói này của Yuqi.Dẫu sao thì từ khi cô vào làm việc ở tòa soạn hai năm gần đây, có không ít đồng nghiệp tận mắt nhìn thấy một vài CEO của một số công ty tài chính đã từng làm việc và tiếp xúc không ngần ngại lấy lòng cô.
Từng có người mỗi ngày đưa một bó hồng đến văn phòng ròng rã hai tháng trời, người ta ân cần thế nào cũng có thể nhìn ra được một hai.
Thậm chí sau khi tin tức cô chia tay bạn trai bị truyền ra ngoài, vài đồng nghiệp nam đã bắt đầu kế hoạch hành động, chỉ chờ có cơ hội thích hợp là ra tay ngay.
Mấy chuyện này Hứa Linh đều tận mắt nhìn thấy, cho nên bây giờ cô ta không thể nào bật lại được dù chỉ một câu, mặt mày hết trắng rồi lại xanh, hết xanh rồi lại trắng.
Bốn năm người đứng vây quanh, mặc dù mọi người đều ăn ý tránh né không nhìn Hứa Linh, tuy nhiên ai nấy đều dỏng tai lên nghe ngóng, không có ai đứng ra hòa giải.
Bầu không khí giờ phút này vô cùng lúng túng, ngay cả không khí cũng phải xấu hổ thay Hứa Linh.
Mãi cho đến khi có tiếng lạch cạch vang lên mới phá vỡ sự im lặng tại đây.
Lục Hoàng Nguyệt cầm thanh chocolate nửa cười nửa không nhìn Hứa Linh, "Chị ăn chocolate cho bớt giận nha? Ngọt lắm á."
Ánh mắt của Hứa Linh như chứa dao lườm sang cô nhóc, đôi mắt trừng to tưởng chừng như chỉ cần một giây sau là hàng mi dài sẽ rụng xuống hết.
Ngay lúc này, Đường Diệc bước ra khỏi văn phòng, nhìn về phía bên này.
Vừa nãy chị ta bị Hứa Linh quậy cho một trận nên vẫn còn bực bội, bèn quát to, "Mấy người làm gì thế? Vào họp!"
Mọi người vội vàng tản ra, Yuqi rời đi đầu tiên, giày cao gót giẫm xuống sàn nhà "cộc cộc cộc" vô cùng nhịp nhàng, như đâm thẳng vào huyệt thái dương của Hứa Linh.
Cuộc họp thường kỳ vào thứ hai chủ yếu báo cáo và sắp xếp công việc, người chủ trì thường là các tổng biên tập của các bộ phận.
Trong phòng họp, Đường Diệc xụ mặt, Hứa Linh thì tức tối, còn Yuqi lại mệt mỏi, khiến mọi người đều cảm thấy áp lực.
Cuộc họp này kéo dài một ngày mà tưởng chừng như một năm, không ai dám hó hé hay đùa giỡn gì.
Sau khi tan họp, mọi người mau chóng cầm máy tính rời khỏi phòng họp.
Hứa Linh là người đi ra sau cùng, vừa ngước mặt lên đã nhìn thấy bóng lưng của Yuqi, bước chân chợt dừng lại, cơn giận trong lòng khó mà kiềm chế.
Đến lúc này mới có hai cô đồng nghiệp bình thường khá thân với cô ta đi tới an ủi.
— "Ấy, cô đừng có tị nạnh với cô ta, đâu phải cô không biết Đường Diệc thiên vị cô ta thế nào, chúng ta cứ làm tốt nhiệm vụ của mình là được."
— "Đúng vậy, cô giận làm gì, giận điên lên cũng không phải chuyện của mình."
— "Cô cứ nghĩ là cô ta vừa mới chia tay người yêu nên tâm trạng không tốt, nói chuyện khó nghe tí thôi, đừng so đo với cô ta."
BẠN ĐANG ĐỌC
Luqi|| "Mợ Út" nhà họ Hoàng
FanficMình chuyển ver để thoả lòng shipper của mình, chưa đc sự cho phép của tác giảc các bạn đừng mang đi đâu nhé, mình cảm ơn >•< Thể loại: Lãng man, hài hước, sủng, hiện đại Số chương: 69 chương + 2NT Nhân vật: Tống Vũ Kỳ - Song Yuqi, Hoàng Húc Hi - Lu...