Chương 76: Đào Hoa nát.

2.5K 209 14
                                    

Sở Từ ở U Thảo Cư mở tiệc đưa tiễn Hứa tiên sinh, còn mời Tần phu tử tiến đến ôn chuyện.

Trên bàn tiệc, hai người Hứa tiên sinh cùng Tần phu tử tranh đấu gay gắt, không ngừng khoe ra những chuyện Sở Từ đã làm vì bọn họ.

Người này nói, "Đào lý khắp thiên hạ", người kia nói, "Bao nhiêu xoắn ốc đồ", làm Sở Từ bị kẹp ở giữa đến chật vật bất kham, dùng ra khí lực toàn thân mới có thể trấn an được cả hai người.

Tần phu tử cuối cùng vẫn là lui một bước, rốt cuộc lão nhân họ Hứa này cũng sắp phải đi. Y giả vờ say rượu, được người hầu nâng trở về Huyện Học trước.

Hứa tiên sinh đưa cho Sở Từ một chuỗi chìa khóa, nói: "Đây là chìa khóa viện kia của ta, ngày thường không có việc gì ngươi có thể đi qua nhìn một chút, bên trong có tàng thư hơn nửa đời người của ta, người bình thường là không cái phúc phận này đâu."

Y nhấn mạnh ba chữ người bình thường một chút.

"Tạ Hứa tiên sinh, ân đức của tiên sinh, học sinh khắc trong tâm khảm, vĩnh sinh khó quên." Sở Từ quen thuộc mà thổi bay rắm cầu vồng, vừa định tiếp nhận chìa khóa, mặt Hứa tiên sinh lại trầm xuống, thu trở về.

"Lão phu chưa bao giờ thu qua đồ đệ, cũng chưa từng đem tài học cả đời dạy cho người khác, hiện giờ ngươi đem đồ của ta học, lại ngay cả một tiếng tiên sinh cũng không chịu kêu, ngay cả một tiếng đệ tử cũng không tự xưng, nghĩ đến ta là làm không được người đào lý khắp thiên hạ kia đi!"

Sở Từ đầu tiên là sửng sốt, rõ ràng là người không chịu lấy danh xưng thầy trò, rồi sau đó bỗng nhiên minh bạch, lập tức rót một ly trà, phịch một tiếng quỳ xuống đất.

"Tiên sinh tại thượng, xin nhận đệ tử Sở Từ một lạy." Hắn cung cung kính kính quỳ xuống, Hứa Chinh dùng ánh mắt hoài nghi nhìn hắn một hồi, thật sự tìm không ra hắn có chổ nào có một tia không tình nguyện, mới hừ một tiếng, tiếp nhận trà trong tay Sở Từ uống một ngụm, mặc hắn dập đầu một cái.

"Ngày thường nhìn cũng coi như cơ linh, lúc này ngược lại không có nhãn lực, nếu như người khác biết Hứa Chinh ta thu đồ đệ còn muốn tự mình tới, chẳng phải là làm người nhìn thấy chê cười?"

Hứa Chinh còn có chút khó chịu, tuy rằng vừa mới bắt đầu y là không tính toán thu đồ đệ, nhưng sau đó y lại dạy nghiêm túc như vậy, còn không phải là cam chịu muốn thu đồ đệ sao? Hỗn tiểu tử này thế nhưng một chút động tĩnh cũng không có, thật là tức chết y!

"Thỉnh tiên sinh thứ đệ tử ngu dốt, ta vẫn luôn cho rằng tiên sinh là ghét bỏ ta, cho dù nội tâm sớm đã đem ngài trở thành ân sư thụ nghiệp, nhưng ngoài miệng lại không dám thổ lộ mảy may, sợ ngài trách tội ta. Hôm nay thuận nước đẩy thuyền, là đệ tử chiếm tiện nghi, ta nào còn dám nói bậy khắp nơi a."

"Coi như ngươi thức thời. Thời gian cũng không còn sớm, ngươi tự đi Huyện Học đi, sau đó sẽ có người lại đây đón ta." Hứa Chinh không thích trường hợp mười tám đưa tiễn. *

*Mười tám đưa tiễn: Xuất phát từ một đoạn trong Lương Sơn Bá Chúc Anh Đài. Nhà của Chúc Anh Đài và Lương Sơn Bá cách Hồng La Sơn thư viện 18 dặm, bởi vậy mới có tình tiết 18 đưa tiễn.

[Edit][1 - 200]  Xuyên Qua Cổ Đại Làm Phu Tử.Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ