chap 8

834 106 8
                                    


Vì gia pháp của Châu gia là roi nên khi ăn trọn năm mươi phát, lưng của Châu Kha Vũ dường như nát bấy, thịt máu lẫn lộn.

Trong ba ngày này vì không được sơ cứu nên nhiều chỗ trên lưng của Châu Kha Vũ bị nhiễm trùng, có nơi áo sơ mi rách ra trộn lẫn với da thịt bắt buộc phải cắt bỏ. Tuy không có thương tổn gì tới nội tạng nhưng vết thương ngoài da lại vô cùng nặng đã khiến Châu Kha Vũ phát sốt. Chưa kể việc nhịn ăn nhịn uống, ba ngày ba đêm không được nghỉ ngơi, đợi đến lúc xử lý vết thương xong, Châu Kha Vũ đã mê man đi vào giấc ngủ.

Tống Thiên Hy thật sự muốn đem Trương Gia Nguyên đến đây để cậu thấy bộ dạng này của Châu Kha Vũ, không phải vì mong cậu thấy những thứ hắn hy sinh mà mong cậu nhìn nhận hắn như một con người bình thường bằng da bằng thịt, biết đau đớn, biết tổn thương.

Châu Kha Vũ ngủ không sâu, đến ngày thứ hai đã tỉnh lại, tuy vậy sức khỏe vẫn còn rất kém, chỉ có thể ăn một ít cháo yến và truyền dịch.

Tạm thời công việc của D.WORLD không gặp quá nhiều khó khăn, những vấn đề liên quan đến việc Châu Kha Vũ rời Châu gia về cơ bản đã được khống chế.

Tống Thiên Hy đem chuyện của công ty và Trương Gia Nguyên kể lại cho Châu Kha Vũ, nghe chuyện cậu rất thích vườn hoa hắn trồng còn thường xuyên ra đó viết nhạc khiến hắn không khỏi bật cười sung sướng.

"À phải rồi, đêm qua Trương Gia Nguyên có gọi điện cho em nhưng em chưa tỉnh nên chị không dám bắt máy. Chị nghe chú Triệu nói mấy ngày em không có ở nhà cậu ấy liền hỏi mọi người em ở đâu á!"

Châu Kha Vũ nghe vậy liền kích động, hắn nhanh chóng bắt lấy điện thoại trên chiếc bàn bên cạnh, vô tình động đến vết thương ở lưng đau nhói. Tống Thiên Hy nhìn Châu Kha Vũ ngốc nghếch như thế liền đau lòng lắc đầu, đúng là yêu cho lắm vào giờ lú ra.

Châu Kha Vũ ngay lập tức gọi lại cho Trương Gia Nguyên, hắn có cảm giác không thật lắm, như thế nào Nguyên nhi của hắn lại chủ động gọi cho hắn chứ.

Tiếng điện thoại đang kết nối đều đều vang lên, Châu Kha Vũ đến cả thở cũng chẳng dám, im lặng hít sâu chờ đợi.

"..."

Có người bắt máy nhưng không ai trả lời, trong lòng Châu Kha Vũ không che giấu nổi sự lo lắng, giọng run run.

"Nguyên...Nguyên nhi?"

Bên đây, đại não Trương Gia Nguyên như muốn bùng nổ khi nghe âm thanh ôn nhu từ Châu Kha Vũ. Có chối từ cỡ nào cậu cũng không thể không khen giọng của Châu Kha Vũ thật sự rất hay, rất xuất sắc.

"Châu Kha Vũ!"

"Anh đây!"

"Tôi... tôi muốn thăm bà và mẹ. Anh... anh có thể cho tôi đến bệnh viện thăm họ không?"

Châu Kha Vũ hơi khó hiểu nhìn Tống Thiên Hy, cô liền bày ra tư thế chị đây làm tất cả vì em đấy. Hắn ngầm hiểu mọi chuyện, lắc đầu cười trừ.

"Được!"

Sau đó cũng không ai nói thêm gì, Châu Kha Vũ sợ mình nói nhiều sẽ làm Trương Gia Nguyên chán ghét, còn Trương Gia Nguyên không nói là vì cậu chẳng có gì để nói. Cứ vậy một lúc lâu, cậu lí nhí nói cảm ơn rồi ngay lập tức dập máy. Châu Kha Vũ trong lòng liền hụt hẫng, thầm đưa tay miết nhẹ dòng chữ "Nguyên nhi!" trên màn hình, trong lòng vừa hạnh phúc, vừa chua xót.

「YZL」Cố Chấp Yêu Em (HOÀN)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ