"Cô có biết vì cô mà bây giờ tôi thê thảm ra sao không?", cô ta bắt đầu to tiếng kêu oan với tôi.
Vì tôi ư? Nói tới nói lui thì cô ta vẫn quy chụp mọi thứ đổ lên đầu tôi. Oh Yoon Hee, Shim Su Ryeon, Ju Dan Tae, Logan Lee, Ha Yoon Cheol, tất cả bọn họ đều rất thích xem tôi là thùng rác nhỉ.
"Cô tự làm tự chịu thôi. Đã bao giờ cô ngừng đỗ lỗi cho tôi và chịu trách nhiệm cho lựa chọn của mình chưa?". Tôi vẫn bình tĩnh đều giọng nói lý lẽ với cô ta. Đúng vậy, khi xưa là cô đã lựa chọn đánh nhau với tôi, là cô đã lựa chọn từ bỏ điều trị, là cô đã lựa chọn không xin phúc khảo, là cô đã lựa chọn ngừng kêu oan, là cô đã lựa chọn từ bỏ tình đầu của mình. Vậy thì lấy cớ gì mà cô cứ mãi đổ lỗi cho tôi, người vẫn đang chịu trách nhiệm cho những quyết định của chính tôi chứ?
Cô ta im lặng, nhất thời không tìm được câu nào đáp lại. Tôi nói tiếp:
"Hãy chờ thêm một chút nữa đi. Những gì đúng thuộc về cô, sẽ quay lại với cô thôi."
Cô ta trợn mắt ngạc nhiên trước lời động viên tầm thường không chút thật lòng của tôi. Còn tôi chỉ xem như đó là câu cảm ơn vì kiếp trước cô ta đã cứu Eun Byul một mạng, và vì tôi đã nợ cô ta một mạng.
"Còn bây giờ thì về đi. Cô ở đây tôi cũng không vui vẻ gì". Tôi nói nhanh rồi phất tay ra hiệu cho bảo vệ ở gần đó, sau đó tiến gần đến cửa kính ngắm phong cảnh thành phố bên dưới. Khi nghe tiếng bước chân hai mẹ con họ nhỏ dần sau cánh cửa, tôi mới cảm thấy nhẹ nhõm được phần nào. Xem như tôi sẽ có thêm được một khoảng thời gian dài không bị cô ta làm phiền. Nếu cô ta ngoan ngoãn nghe lời tôi, nửa đời sau của cô ta cùng con gái sẽ hạnh phúc bên Ha Yoon Cheol.
Ha Yoon Cheol ... anh ta lại không đến như lời tôi dặn. Chà, cũng không phải lần đầu tiên, cũng không gây bất ngờ cho lắm. Tiếc cho anh, tôi muốn tác hợp cho hai người gặp nhau sớm một chút. Được vậy thì tôi cũng đỡ tốn nước bọt đối đáp với cô ta hơn rồi.
Sau đó đến cuối giờ chiều, luật sư tôi hẹn đến vừa ra về thì Eun Byul cũng vừa tan học, nhanh nhẹn đến chỗ tôi cùng luyện thanh với nhau, chuẩn bị cho buổi tuyển giọng trường Cheong Ah sắp tới.
***
2 tuần lặng lẽ trôi qua. Ha Yoon Cheol từ hôm đó có vẻ tránh mặt tôi nhiều hơn. Hễ tôi hẹn gặp thì anh ta sẽ đều viện cớ không đến. Anh ta không muốn ly hôn đến vậy sao? Hay anh ta không muốn từ bỏ mọi thứ đang có được nhờ gia đình tôi?
"Anh cứ chờ đó, tôi nhất định sẽ tóm được đuôi của anh", tôi tự nhủ khi trên đường đến trung tâm thể hình ở Hera để vận động. Rốt cuộc thì thân hình hoàn hảo của tôi cũng không tự nhiên mà có. Giữa chừng, tôi nhận ra bóng dáng tên Ju Dan Tae đang tiến về phía mình. "Chết tiệt, sao mình lại quên béng mất việc này chứ", tôi rủa thầm.
Chuyện là ngay cả từ trước buổi tiệc tối hôm đó, trước cả khi tôi quay trở về quá khứ, tôi và cả Ju Dan Tae cũng thường hay liếc mắt đưa tình mỗi khi có dịp gặp nhau. Âu cũng là vì tôi nổi lòng tham với người chồng tuyệt vời mà Shim Su Ryeon đang sở hữu, cộng thêm việc tôi phải chịu đựng một người chồng lạnh nhạt có như không. Còn hắn ta tiếp cận tôi, chắc là vì đã mưu tính việc cướp đoạt tập đoàn Cheong Ah từ lâu.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Fanfic] Là ác nữ thì có sao
FanfictionHer rewritten story - Câu chuyện viết lại của cô ấy. Cũng là Penthouse nhưng được kể theo góc độ của Cheon Seo Jin sau khi trọng sinh. Các nhân vật trong fanfic này đều thuộc về biên kịch thích bẻ lái và nhóm ekip phim Penthouse. Mình đã lỡ lọt hố...