Có một người con gái tên là Park Soyeon, còn một người tên là Lee Qri, cả hai đều có tình cảm với nhau. Dần dần hai người tiến đến hẹn hò rồi sống chung với nhau. Khi Qri lần đầu tiên hôn Soyeon thì Soyeon đã quyết định cả đời này cô chỉ thích mỗi cô gái trước mặt mà thôi.
So hay hỏi Ri “Ri sẽ yêu em bao lâu?” mỗi lần như thế Ri lại véo nhẹ chóp mũi So và hỏi lại “thế em muốn bao lâu nào?” So nghĩ rồi lại nghĩ, cuối cùng ngây thơ trả lời “ thế thì cả đời nhé, cả đời này Ri không được thích người con gái khác đâu đấy!”
Ri mỉm cười nói “uhm, được thôi!” So nghĩ ra gì đó rồi lại bĩu môi “không được! em không tin đâu, chúng mình móc nghéo đi, unnie mà thất hứa thì em sẽ giết unnie đấy!!!” Ri nghiêm túc trả lời “OK, giả sử một ngày nào đó Ri mà phản bội em thì em cứ giết Ri”
Thời gian cứ thế trôi qua, Ri và So đã ở bên nhau gần 3 năm, họ luôn dành những điều tốt đẹp nhất cho đối phương, nhưng chuyện đời không phải lúc nào cũng như ta mong muốn, cũng không ai biết chuyện gì sẽ xảy ra vào giây phút tiếp theo.
Ri dần dần trở nên lạnh nhạt, lẩn tránh So, cũng không còn đối xử tốt với So như lúc trước nữa. Dường như So cũng phát giác ra biểu hiện bất thường của Ri, nên cô hỏi Ri, nhưng Ri cứ làm lơ, không chịu nói ra nguyên nhân
Nhưng rồi một ngày, Ri đột nhiên dẫn một người con gái –HyoMin- vừa đẹp vừa có thân hình gợi cảm về. Đến lúc ấy, So vẫn còn muốn tự lừa gạt bản thân mình “ Ri, đây là bạn của unnie sao???” Nhưng đáp lại chỉ là khuôn mặt lạnh băng của Ri, sau một hồi do dự, Ri cũng trả lời “uhm! Không những là bạn mà còn là bạn gái” Sau khi nghe xong câu trả lời của Ri, So không có phản ứng gì cả, chỉ ngồi im đấy, nhìn chằm chằm xuống nền nhà, So không dám ngẩng đầu lên nhìn Ri, bởi vì cô ấy sợ chỉ cần ngẩng đầu lên thì những giọt nước mắt cô cố gắng nhịn nãy giờ sẽ rơi xuống mất, So không muốn Ri thấy mình khóc, vì cô ấy vẫn rất mực tin rằng Ri vẫn còn yêu mình
Ri lạnh lùng nói thêm “ Soyeon, tối nay cô ngủ ở đây nhưng ngày mai thì dọn đi nhé, đêm nay chúng tôi sẽ ra ngoài ngủ” nói xong thì Ri nắm Hyomin đi ra. “Đợi một chút”
So không còn im lặng trước thái độ của So nữa “cô có thể ra ngoài một lát không, tôi muốn nói chuyện riêng với Qri” Hyomin gật đầu rồi bước ra ngoài. Ri vẫn đứng quay lưng lại với So, không ai chịu nói với ai câu nào
“Qri, tại sao vậy” So lên tiếng phá vỡ không gian ngột ngạt này. Ri lạnh lùng đáp “hết yêu rồi, thì không cần lí do gì cả” nói xong cứ thế bước đi. Không cho So bất kì cơ hôi nào, So tự nhủ với bản thân mình không được khóc, nhưng hai hàng nước mắt vẫn cứ thi nhau rơi xuống
Sau một thời gian rất dài, So gặp lại Ri, nhưng lại ở trong bệnh viện, hai người đều đã ốm đi rất nhiều. So vì thương tâm, nhớ Ri đến nỗi gầy đi rất nhiều. Còn Ri, tại sao lại ở trong bệnh viện? Trong tim So vẫn luôn có hình bóng của Ri, vẫn yêu Ri, cảm thấy bất an nên đã lẽn lẽn theo Ri đến phòng khám
“nếu như vẫn không tìm thấy trái tim thích hợp cho bệnh nhân để làm phẫu thuật, thì chúng tôi cũng không thể duy trì mạng sống nữa” Những lời bác sĩ nói với Hyomin như sét đánh ngang tai So vậy, Hyomin khóc, So cũng khóc. So lại một lần nữa rơi nước mắt vì Ri, nhưng nỗi đau lần trước chẳng là gì so với lần này