6

267 36 0
                                    


James · Potter đột nhiên ở  phòng sinh hoạt cởi quần là việc xảy ra ở học kỳ trước.
Lúc Anna biết chuyện "Biến thái thích cởi quần" chính là James · Potter, năm nhất đã kết thúc bọn họ lại ngồi tàu tốc hành về nhà .
Khi James banh mặt đi ngang qua toa của cô, trong toa mấy nữ sinh liền chỉ vào mặt James ríu rít thảo luận lên. Cho nên cô không có cơ hội hỏi thăm James về chuyện này.

Hiện tại rốt cuộc cô cũng có cơ hội.
Năm 2 học kì thứ nhất, vào thứ năm, buổi chiều 6 giờ, sân Quidditch , nhà Gryffindor sẽ tiến hành tuyển chọn cầu thủ cho đội Quidditch.
Anna kết thúc lớp thảo dược liền chạy tới sân thi đấu Quidditch xem tuyển chọn, cô bé leo đến  khán đài cao nhất, từ một mảnh màu đỏ tươi trên không trung tìm được  James.
Cậu đang ôm trái Quaffle, linh hoạt xuyên qua đối thủ, lấy một cái xảo quyệt góc độ đem cầu quăng vào vòng tròn. Anna dùng sức vỗ tay, hứng thú quan sát.
James đã thể hiện thực lực và kỹ năng bay lượn của chính mình, những người cùng tham gia tuyển chọn khác đều cảm thấy hận cậu ta, đoạt mất sự nổi bật.
Thời điểm đội trưởng Hoody thổi còi kêu ngừng, James mới chưa đã thèm mới dừng lại trận đấu cá nhân. Đợi mọi người xung quanh tản ra, Anna cũng xuống khán đài, hướng mặt cỏ trung tâm chạy tới.
Thời điểm tới gần vừa lúc nghe được Hoody đang nói: "Em bay rất hay, James, nhưng anh hy vọng em càng có đoàn đội tinh thần, chúng ta là một đội—— em hôm nay biểu hiện quá mức."
James đem kính chắn gió tháo xuống, treo trên cổ: " Em biết, nhưng là hôm nay là tuyển chọn, em đương nhiên muốn biểu hiện tốt nhất."
"Anh biết em tốt nhất, từ năm nhất liền phát hiện, nhưng là phải biết rằng một đội không có phối hợp là không được, nhưng mà cũng không vội, huấn luyện vài lần thì tốt rồi." Hoody nói.

Tất cả mọi người đã hiểu, James tuyệt đối bị lựa chọn, Hoody phỏng chừng đã sớm chờ James · Potter lên tới năm 2.
James hướng Sirius, Remus đang chờ ở một bên giơ giơ lên lông mày, lộ ra một cái đắc ý dào dạt kiêu ngạo tươi cười.
Anna cảm giác chính mình phải bị sự tươi cười của cậu ta lóe mù đôi mắt.
Tháo mắt kính xuống, James lộ ra đôi mắt tròn xoe rất có hồn, xung quanh mũi cậu có vài đốm tàn nhang nhàn nhạt, gương mặt vẫn còn mang nhiều nét trẻ con hơi đầy đặn, khuôn mặt chưa lộ ra sự sắc cạnh, có một chút ngây thơ vô tội.
Nhưng điều kiện là cậu ta chỉ cười, không nói lời nào và không vung đũa phép.
Hoody cuối cùng yêu cầu tất cả mọi người giải tán, anh ấy muốn cùng các thành viên chính thức bàn luận trong chốc lát, bảo những người tham gia trở về chờ thông báo: "Danh sách sẽ dán ở phòng sinh hoạt chung"
James một hàng bốn người cũng đi theo dòng người đi lại lên.
Anna nắm chặt cơ hội hô một câu: "James!"
James quay đầu lại, thấy được Anna, đối Sirius bọn họ nói một câu nói, liền cầm theo cây chổi mới nhất, chổi ánh sáng, đi tới, trên cổ vẫn còn đeo cặp kính chắn gió—— Anna đưa cho cậu quà Giáng Sinh.
Xem ra James  không bị cận nặng, ít nhất cách xa như vậy còn có thể nhận ra chính mình. Anna nghĩ.
James tới gần Anna, đột nhiên dừng bước, từ đầu đến chân đánh giá Anna một lần, lui về phía sau một bước.
"Cậu tới xem tuyển chọn sao?" James không quá thoải mái hỏi, tầm mắt cậu cũng không đặt trên người Anna.
"Đúng vậy, xem cậu có thể hay không được chọn. Biểu hiện rất khá đó, những người khác hận không thể đem cậu từ cái chổi đá xuống." Anna ngay từ đầu bị thái độ phòng bị của cậu làm cho có chút thương tâm, nhưng sau khi nhìn kỹ James vài lần, liền giải thích được tâm trạng của cậu.
Một mùa hè trôi qua, Anna lại cao thêm, giờ cô đã cao khoảng 1m62, nữ sinh dậy thì luôn rất nhanh, mà Anna lại dậy thì nhanh hơn so với nữ sinh khác. Cho nên cô đã cao hơn James muốn một cái đầu.
Không cao bằng nữ sinh, đây là cái này tuổi mà hầu hết nam sinh đều sẽ gặp phải một cái xấu hổ đó. James ở trong lòng an ủi chính mình: Mình sau này so cậu ta  lớn lên cao hơn, không vội không vội......Này cách xa một chút!
Nhìn đến Anna hướng mình đến gần rồi một chút, James lập tức lùi sau một bước.

"......" Anna xoa xoa đầu mình, đến mức này sao?
Sự việc liên quan đến tôn nghiêm của nam sinh thật sự sẽ đến mức đó.
James không muốn nhìn lên - biểu hiện bản thân thấp bé, cậu nhìn phía bên phải: "Cậu  muốn hay không thử ngồi thử chổi bay này?  Chổi Ánh sáng phiên bản mới nhất, nhẹ đến ngây người."
Anna không tiếp chổi trông tay James, cô cười nhẹ, hơi mang thần bí mà nói: "Mình biết nó nhẹ đến ngây người, bay lên tới quả thực giống chính mình dài quá đôi cánh, nhưng mình có chổi của mình"
"Của cậu?" James rốt cuộc dời về tầm mắt, "Cậu cũng có một cái?"
"Đúng vậy." Anna cũng đồng dạng tự hào, một cái chổi bay, cũng là phiên bản mới nhất, hiển nhiên Wildsmith cùng Potter gia đều thực giàu có.
James bĩu môi: "Mua về chơi cũng quá lãng phí."
"Thì nó cũng là của mình, mình vui là được ." Anna ngạo mạn mà nói, "Huống chi mình lại không phải mua về để chơi."
James nghe đến câu này, tựa hồ nghĩ tới cái gì, hắn vừa định hỏi, Anna đột nhiên đánh gãy hắn.
"Cậu vì sao lại muốn ở phòng sinh hoạt chung cởi quần?" Trong giọng nói tràn ngập tò mò, tựa hồ chạy đến sân thi đấu Quidditch lại đợi thời gian lâu như vậy, chính là tới tìm cái này đáp án.

James như là gắn lò xò ở chân, cơ hồ lập tức từ trên mặt đất bắn lên, một câu một chữ tức giận mà nói: "Mình không có cởi! Quần! "
Mặt cậu bé phình đến đỏ bừng, cũng không biết là giận hay là xấu hổ.
Anna vẻ mặt vô tội nhìn hắn.
James nghiến răng: "Đó là Sirius trả thù, này thật...... ( cậu tựa hồ nuốt một câu nói tục ) lúc ấy phòng sinh hoạt chỉ có năm người, tất cả đều là nam sinh!"
"Ồ." Anna mặt vô biểu tình trở về một câu, tầm mắt không tự chủ được dịch hướng James hai cái đùi.
"Không biết ai liền như vậy truyền ra đi, càng ngày càng thái quá, con trai mà còn lắm mồm như vậy...... Mình lúc ấy phải bịt mồm toàn bộ...... Đáng chết Sirius!" James trong miệng liền tuôn ra một chuỗi oán giận, "Lòng dạ so cái kim còn nhỏ hơn."
Lúc ấy cậu nên thí nghiệm bùa chú lên bản thân mình.
Thật là bi— cẩu.
Anna đã đọc hiểu James phẫn uất, cũng đại khái đoán được đã xảy ra cái gì.
Như vậy không thể hiểu được coi như toàn giáo nữ sinh trong miệng biến thái, thật đáng thương.
" Mình đã biết." Anna đồng tình mà nhìn James, tiến lên một bước, xoa nhẹ một chút mái tóc đen rối bời tóc, "Cậu thật đáng thương."
Xúc cảm thâth tốt lại nghịch vuốt ngược lại.
Đắm chìm trong sự phẫn nộ James càng thêm tức giận: "Không được sờ đầu mình !"
Vừa nhấc cánh tay là có thể sờ đến đỉnh đầu người khác là ghê gớm lắm !

Hữu Hạn Tuần Hoàn(đnhp)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ