20

259 27 0
                                    

“Sàn sạt” âm thanh đột nhiên ngừng, trong rừng cây thổi tới một trận gió, lá cây vang lên rào rạt, Anna đánh cái rùng mình.

Cô thật cẩn thận mà nghiêng đầu xem xét, hướng chỗ vừa có âm thanh thoát ra nhìn thoáng qua.

Bóng cây bao trùm một mảnh đen sì lùm cây, đột nhiên lùm cây động lên, động tĩnh rất lớn, Anna bưng kín miệng.

Một con nai sừng tấm đột nhiên phóng qua lùm cây, lập tức xông vào tầm nhìn của Anna.

Nó có một đôi sừng hươu thật xinh đẹp, đôi mắt màu nâu ngập nước, có vẻ đã dịu ngoan lại đáng yêu, lông nó màu nâu ở dưới ánh trăng cũng lóe lên những vằn trắng.

Nó có bốn chân dài khỏe mạnh, hướng Anna thong thả đến gần một bước.

Anna lập tức lui sau một bước.

“Nai nai nai đực?” Anna vươn tay, làm ra kháng cự tư thế.

Lớn như vậy một con, thật đáng sợ.

Một người một nai an tĩnh giằng co trong chốc lát, Anna cảm thấy này nai đực không có ý muốn công kích cô.

Anna thật cẩn thận mà tới gần con nai, vươn một bàn tay, tính tới sờ đầu nó.

Con nai chủ động lại gần Anna lòng bàn tay, ôn thuần mà cọ cọ Anna.

Da động vật mềm nhẵn xúc cảm làm Anna tâm một chút mềm xuống dưới, cô thuận thế sờ soạng vài cái, một cái tay khác theo cổ nai vuốt xuống.

Con nai đực chỉ là an tĩnh tùy ý Anna vuốt ve, ngẫu nhiên nghịch ngợm dùng ướt át cái mũi cọ cọ lòng bàn tay Anna.

“Thật ngoan.” Anna gãi gãi lông sau cổ của nai đực, chọc đến nó biên độ rất lớn xoay chuyển cổ.

Anna chạy đến lùm cây bên cạnh, ngắt một cành lá, vươn đi, đút cho nai đực ăn.

Nó rất là ghét bỏ lui về phía sau một bước.

“Ai, không thích ăn cái này sao?” Anna vừa định thu hồi tay, con nai đột nhiên tiến lên một bước, để sát vào Anna tay, liếm liếm tay nàng.

Có hơi ngứa, Anna cười khanh khách, đem trong tay nhánh cây ném sang một bên, lại giơ tay sờ sờ vuốt lông nó.

Dưới sừng hươu có một đôi tai nho nhỏ cùng với ít lông tơ màu trắng.

“Ngươi từ chỗ nào tới a.” Anna sờ sờ nó cứng rắn sừng hươu, cơ hồ với tự nhủ nói, “Cũng không biết James chạy chỗ nào rồi.”

Con nai đột nhiên xoay thân thể, củng củng Anna, tựa hồ ý bảo Anna ngồi lên lưng nó.

“Không được, ta đang đợi người khác.” Anna ôm ôm nó cổ, ôn nhu mà nói.

Nai đực mềm nhẹ mà cọ cọ Anna, an tĩnh mà nằm xuống dưới.

Nó độ ấm tựa hồ đều có thể xuyên thấu qua lớp da lông thật dày truyền lại cấp Anna, Anna khoác áo tàng hình của James  —— bên hồ gió thổi đến cô cảm thấy có hơi lạnh, kề sát nai đực ngồi xuống, cô nhẹ nhàng dựa đầu vào cổ nai, lẳng lặng nhìn mặt hồ phản xạ lấp lấnh ánh sao.

Hữu Hạn Tuần Hoàn(đnhp)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ