Xoài còn rất nhiều ăn mãi cũng chẳng hết một phần cho Thái Hanh một phần cho Hạo Thạc sang bên đó cùng ăn với cậu hai một phần cho chị Bông, số còn lại để ăn từ từ. Trí Mẫn còn đến tết năm sau mới dám ăn xoài chín lại.
Cô Chi được ông gọi đến nhà làm quản gia thay anh Hạo Thạc một tuần xông xáo mọi thứ liền vào nề nếp tươm tất Hạo Thạc cũng yên tâm không đi đi lại lại hai bên nữa Chung Quốc theo ông học cách quản cách kinh doanh các xí nghiệp nhà máy mấy cửa hàng trên Sài Gòn cũng được mở thêm anh học mọi thứ rất nhanh em ở nhà vừa học vừa chơi khi rảnh còn được bà chỉ dạy tính toán sổ sách lời lỗ mấy vụ lúa, tính giá, coi ruộng coi của cải trong nhà, giấy tờ đất đai vườn tượt em đều học rất chăm chỉ.
Mới có ba tháng mà ông bà Tuấn đã lỏng tay cho hai vợ chồng Chung Quốc lo chuyện nhà từ từ cho thạo, xí nghiệp lời nhiều hàng bán cũng chạy hơn bởi mẩu mã phong phú. Trí Mẫn bảo sẽ không học lên cao nữa ông bà cũng không ép thành thử ra học hết trường huyện liền ngưng về nhà làm vợ hiền dâu thảo cho nhà họ Tuấn.
Doãn Kỳ bỗng một hôm giận đùng đùng về nhà mếu máo mét bà Tuấn Hạo Thạc ong bướm bên ngoài hai người cải nhau một trận cậu hai liền bỏ về nhà mẹ mặc anh bên đó muốn làm gì thì làm.
" Mẹ coi đó, con nhờ ảnh đi ra tiệm xem người ta chuyển phẩm màu nhuộm vào xưởng vải mà khi không đâu đến lúc con ra lại thấy hai người nam nữ ôm ôm ấp ấp con nhỏ đó từ mấy lần trước đã nghía Hạo Thạc của con rồi. Con nói mà anh ta cự con là ' em lo xa quá hà, anh còn không biết cô ta là ai ' vậy mà bây giờ vậy đó "
Trí Mẫn bên ngoài đem nước mát cho cậu uống hạ hỏa nhìn cậu vừa khóc vừa kể mặt mũi đỏ bừng cả lên Hạo Thạc chắc là bị cô gì đó đeo bám chứ anh thương cậu hai không hết sẽ không bao giờ có chuyện ong bướm gì đó đâu.
" Mẫn em nói xem có phải ảnh ta hết yêu thương anh rồi không....huhu...."
" Không có đâu sao anh không nghĩ đến cô ta cố tình làm hai người hiểu lầm nhau thì sao "
" Nhưng mà....nhưng mà lúc cải nhau Hạo Thạc nạt anh "
Doãn Kỳ nhại lại giọng ai kia trong khi mắt mũi tèm lèm cả ra Chí Mẫn buồn cười đưa khắn chùi lấy chùi để bà Tuấn ngồi chân cao chân thấp uống nước mà đầu gật liên tục miệng 'ừ má biết ừ ừ biết rồi'. Bà biết thế nào Hạo Thạc cũng chạy xịt khói sang ngay nên chờ gặp nhau rồi nói cứ để thằng con bà sướt mướt đi mệt cái đầu rồi. Con với chả cái, bà ừ ừ gật gật liên tục tay cũng liên tục bóc cóc chấm muối nhai nhóp nhép.
" Khóc nhỏ tiếng thôi ba bây nghe ổng rầy cho một trận bây giờ "
" KỲ ƠI anh xin lỗi mà "
Đó, nhắc tào tháo là tào tháo tới ngay nói có sai đâu. Chí Mẫn nhìn bà cười tủm tỉm.
" Em cười gì đó! "
" Ơ em nào có cười gì cậu hai "
" Em ra cản anh Thạc đi anh không muốn nhìn mặt cái tên đó nữa "
" Dạ "
" Nhanh đi "
" Được được, em đi ngay đi ngay "
BẠN ĐANG ĐỌC
CẬU ÚT ƠI!!!!!
Romance" Mẫn " " Dạ " " Em có thương anh không ? " ".............." KHÔNG ĐƯỢC MANG FIC ĐI KHI CHƯA CÓ SỰ CHO PHÉP.