chap4

2.6K 229 7
                                    


Ngày hôm sau, khi Toàn và Trọng lên lớp.
Dũng và Hải cũng đi theo phía sau.
Tự nhiên HẢI chạy đi một mạch bỏ Dũng ngây người ở đó.

-Thằng này! Bị gì vậy ta, tự nhiên chạy dữ vậy, làm như ma đuổi nó không bằng. Haizz

Dũng cũng lủi thủi đi tiếp nhưng nhìn theo chiều Hải chạy thì đó là phía Toàn và Trọng thì phải.

*Bốp*

-uida! Thằng nào đánh đầu tao vậy.

Ngước lên thì thấy Hải cậu lại là toáng lên

-NÈ! SAO CỨ KIẾM CHUYỆN HOÀI DỊ! BỘ TUI MẮC NỢ ÔNG HAY GÌ.

Hải không nói chỉ nhìn Toàn rồi chạy lên lớp.

Dũng thấy vậy từ xa cũng đi đến .

-có chuyện gì vậy 2 đứa.

Trọng: dạ! Tạ..i

Toàn: ANH DŨNG! anh cứ để thằng bạn tâm thần của anh đi lung tung vậy, nữa nhớ lấy xích ,xích lại dùm nhá.

Nói rồi cậu cũng hậm hực lên lớp.

Trọng cũng không biết phải nói như thế nào với Dũng thì hắn lên tiếng.

-Trọng xuống căn tin với anh không?

- à! Có , mình đi thôi.

Toàn lúc này lên tới lớp thì ụp mặt xuống bàn chả để ý tới ai.

Gần vô lớp thì Trọng cũng lên
-Toàn nè! Mày với ông Hải sao mà cứ như chó với mèo vậy.

- tao bực mình quá ! Tao nợ ổng hồi kiếp trước hay gì á, ngày nào cũng vậy chắc tao chết sớm .

- mày có thường nghe ngta nói  cái gì không?

-nói gì?

-Ghét của nào, Trời trao của đó đấy, hahahaah

-mệt nghe! Mà chiều nay học xong mày về trước đi, tao ở lại trực nhật kí  nữa.

- ừa! Chiều tao với anh Dũng đi ăn rồi, ổng mới kêu tao hồi nảy, vậy tao về trước à!.

-Hay he! Theo trai bỏ bạn.

- nè! Nếu không đi với anh Dũng thì tao cũng về một mình thôi, nảy mày kêu tao về trước còn gì.-( Trọng xụ mặt nói)

-rồi rồi! Xin lỗi được chưa.

*Phía Dũng và Hải

-Ê Hải! Chiều tao về trước nhé! Tao đi ăn với Trọng rồi, mày tự bắt xe về nhé.

- ay da! Thằng này, bỏ tao đi theo trai luôn.

-thôi thôi! Chốt vậy nhá, chiều về ên đi.

-rồi!  biết rồi.

Tan học thì hai cái con người kia cũng đi ăn rồi bỏ lại 2 kẻ cô đơn.

Toàn: haizz ! Có mình tôi trực vậy chời.

Trực xong thì cậu lủi thủi xuống nhà WC

Bị Dũng bỏ rơi Hải hơ buồn nên chưa muốn về nhà, đi vài vòng thì thấy bóng dáng nhỏ nhỏ nhìn quen mắt lắm , anh tò mò đi theo.

[hai×toan] YÊU PHẢI KẺ THÙNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ