Chap 36: TRỞ VỀ
Author: Yên Ninh
Beta: Như Ngọc
Dù có chuẩn bị kỹ thế nào thì đấu trí thi gan với bên Viện kiểm sát suốt buổi vẫn không phải loại trải nghiệm dễ chịu gì. Trương Triết Hạn như bị rút cạn sinh khí ngồi trên xe lăn để Tiểu Vũ đẩy đi. Trần Xung kiểm tra lại bút lục lời khai xem có sai sót nào không. Đến khi xe về tới gara, Trần Xung mới thở phào làm một dấu OK. Tiểu Vũ cầm lái qua gương chiếu hậu nhìn thấy xác nhận của anh ta mới thật sự yên tâm. Hắn nói nửa thật nửa đùa, "Lão Trần, thiệt thòi ngày hôm nay phải đòi về gấp mười."
"Gấp mười cũng chưa hả lòng đấy chứ." Trần Xung rút cà vạt ném qua bên, mở liền hai nút áo sơ mi cho dễ thở. "Nhà họ Hàn dám cậy bên tư pháp dùng tội danh vượt quá giới hạn phòng vệ để ép chúng ta nhượng bộ. Mơ hay quá đi? Hổ không gầm liền bị xem là Hello Kitty."
"Trả đũa phải làm nhưng đừng kéo quá nhiều người vào." Trương Triết Hạn vốn có thể bước đi từ từ nhưng không biết vì sao hắn lại cảm thấy mệt. Mệt phải tỏ ra cứng rắn kiên cường. Thế nên hắn vịn tay Trần Xung ngồi vào xe lăn tiếp tục lười biếng để người ta đẩy tới đẩy lui.
"Ông tướng, diễn tới nghiện rồi hả?" Tiểu Vũ bất đắc dĩ đẩy xe, "Chân ông giờ không cần nạng vẫn đi tập tễnh được mà."
"Mệt, không muốn tự đi thôi. Lão Trần nhớ lời tôi dặn đó, chơi đùa có giới hạn thôi. Vị ở bên tư pháp kia vẫn nên cho ông ấy chút thể diện."
"Yên tâm, tôi biết nặng nhẹ. Nhưng tiểu Triết anh thật sự phục cậu. Chỉ một cái chân này khiến ông cậu thu tay, khiến bên Hàn gia và tư pháp ăn trái đắng. Nhất tiễn song điêu rất đẹp mắt."
"Phải là tam điêu cơ!" Tiểu Vũ ẩn ý nói. "Nó tự đập chân mình đều vì ai kia. Chứ còn làm cọng rơm cuối cùng đè chết nhà họ Hàn chẳng qua là tiện tay."
"Bớt càm ràm đi Vũ. Đập cũng tự đập rồi."
"À lão Trần, nãy nó đã khai thế nào mà khi rời phòng thẩm vấn mặt của Kiểm soát trưởng tái xám luôn thế?" Tiểu Vũ bị đưa sang một phòng thẩm vấn khác cho lời khai nên tò mò hỏi.
"Thì như chúng ta thống nhất trước thôi: Nó đi hỗ trợ vây bắt với bên lão Hà bị Hàn Phỉ phang vào chân có thương cũ, nó cáu lên nên mới tẩn thằng đó. Nhưng cái hay ở đây là bên quân đội cử người đến giám sát. Lý do Trương Triết Hạn tuy đã giải ngũ nhưng quân tịch vẫn được giữ lại. Nó lại có cả huân chương. Nếu thật sự làm sai Tòa án binh sẽ tiếp nhận xử lý."
"Á đù biến căng. Là người của ông nội hả Triết?" Tiểu Vũ kích động vỗ lên vai Trương Triết Hạn.
"Đau nha thằng quỷ." Trương Triết Hạn đẩy tay Tiểu Vũ ra, "Là người của đặc nhiệm Phi Ưng. Lão Hùng sợ tôi chịu thiệt nên nhiều chuyện thôi."
"Chân của tiểu Triết là vì chống ma túy mà để lại ở biên giới. Giờ nó bị một thằng buôn thuốc ‘đánh’ tái phát thương cũ, mà bên tư pháp lại đứng về phía thằng đó làm khó nó? Chậc chậc." Trần Xung quẹt thẻ thang máy riêng, "Ai mà không biết quân đội nổi tiếng bao che người nhà. Giờ chuyện này không phải là đắc tội với Trương gia nữa mà là đắc tội với cả quân đội. Cậu nói xem mặt của Kiểm sát trưởng có thể không tái sao?"
BẠN ĐANG ĐỌC
[HẠN TUẤN] NĂM THÁNG ĐÃ QUA, TÌNH YÊU BỎ LỠ
FanfictionTổng tài công × Ảnh đế thụ Au : Yên Ninh Beta: Như Ngọc Gương vỡ lại lành, có bánh bao, ngọt (hãy tin vào tình mẹ bao la của Ninh), cường cường. Tôn trọng người viết bằng cách đọc ở wattpad chính chủ @Yenthanh751 [Khi các trang web reup còn đông vui...