- Được rồi, xin lỗi vì đã làm phiền cậu vào đêm khuya như thế này, chúng tôi xin phép về trước.
Kageyama đứng dậy lịch sự nói.
- Khoan đã Tobio, hình như tối nay có mưa sao băng đúng không ?
Osamu kéo lấy tay cậu rồi hỏi.
- Hử ? Hình như thế.
- Tớ nhớ đêm nay có mưa sao băng đấy, hay tiện đây Tobio là pháp sư giỏi lắm này, cậu chữa luôn cho Sugawara – san rồi cùng đi ngắm đi.
Một lời đề nghị ngớ ngẩn đến từ Osamu khiến cậu đứng hình vài giây, đang tính mở miệng từ chối thì bắt gặp ánh mắt cầu xin của Atsumu và Hinata.
Thật hết nói nổi, tính tránh xa Sugawara ra để không làm liên lụy gì đến anh rồi mà, giờ đám này lại khiến cậu vò đầu bứt tóc.
Thôi thì có gì bảo vệ Sugawara cho trót vậy, đã lỡ thì lỡ tới cùng luôn.
Kageyama lo lắng ngoảnh đầu lại nhìn Atsumu, Osamu và Hinata.
- Tớ không giỏi trong việc dùng phép trị thương đâu nhé, Sugawara mà có mất mạng đừng trách tớ.
- Này, đừng có rủa tôi thế.
Sugawara cằn nhằn đá nhẹ vào chân cậu.
Cậu tiến đến gần anh rồi đưa một ngón trỏ lên trán anh, Kageyama nhắm mắt lại rồi lẩm bẩm “شفاء ”.
Một luồng sáng màu xanh lá hiện lên, Sugawara như có thể thấy rõ được một vài sợi chỉ vàng luồn lách vào trong người anh. Chúng nối lại các tế bào bị hỏng với nhau, sau đó ánh sáng xanh kia sẽ hoàn tất việc làm cho mọi thứ trở lại ban đầu.
- Thấy sao rồi ?
- Tốt lắm, dễ chịu nữa. Mà cái màu xanh đó ấm thật đấy, cậu chỉ tôi cách dùng đi.
Sugawara nắm chặt lấy tay cậu đưa ra lời đề nghị.
- Không, ai rảnh, tự học đi.
Kageyama một phát từ chối thẳng thừng khiến ai nấy đều bàng hoàng. Nói là làm lại cuộc đời chứ cậu cũng không muốn chỉ dạy ai đó đâu, vì nói thẳng ra cậu đâu biết chỉ dạy thế nào. Cái cơ thể này nó tự nhớ chứ cậu có học phép thuật đâu mà biết.
- Ahaha, Tobio – kun từ trước đã thế rồi, anh đừng bận tâm nhé Sugawara – san.
Atsumu nhanh chóng giải thích trước cái khuôn mặt nghệt ra của Sugawara.
- Đúng đúng, bây giờ chúng ta lên trên núi bên kia đi, chỗ đó dễ ngắm sao hơn.
- Mấy người đi ngắm đi, tôi muốn về ngủ.
Chưa kịp dùng phép dịch chuyển để đi về thì cậu đã bị Hinata nắm lấy cổ áo rồi vác lên vai mà đưa đi.
Giãy giụa một hồi kageyama cũng thấm mệt, liền để mặc cậu ta cứ thế vác cậu ra ngoài.
Cả đám cùng nhau luồn lách qua bọn lính canh rồi thoát ra khỏi hoàng cung.
Hinata dẫn mọi người đến chuồng ngựa để lấy ngựa phi cho nhanh.
BẠN ĐANG ĐỌC
[AllKageyama] Tận Cùng Của Đại Dương.
FanfictionKageyama xuyên vào một cuốn sách và lập hậu cung trong đó.