Chap 45: TÔI NHỚ ANH, MUỐN ANH
Author: Yên Ninh
Beta: Như Ngọc
Sống ở một thế giới xem trọng nhan sắc thì quá đẹp trai cũng là cái tội. Ảnh chụp Trương tổng đi tàu điện ngầm lan truyền với tốc độ chóng mặt, rồi lấy tốc độ không kịp bưng tai mà leo lên hot search.
#Trai đẹp tàu điện ngầm
*đính kèm là hàng loạt ảnh chụp ở mọi góc độ. Nam nhân khoác chiếc áo khoác dài sẫm màu, chân dài vai rộng, khuôn mặt tinh xảo không tì vết. Hắn đứng ở nơi xô bồ lại chẳng dính chút bụi trần*Top comment:
1.Tổng tài vi hành!
- Rep: Ỏ, cầu thông não.
- Rep: Cái áo khoác len cashmere anh ta mặc có giá ít nhất 5 con số đó.
- Rep: Tuy chụp hơi mờ nhưng chiếc đồng hồ trên tay ảnh có thể mua được một con xe sang 🤤.2.Cao phú soái, cần nhắm info anh giai.
- Rep: Chết tâm đi cu nhang. Tui ở hiện trường, chính ảnh nói ảnh có gia đình roài.
3.Sao tui nhìn anh giai này quen mắt dữ thần ta?
4.Này hổng phải là hôn phu tin đồn của Tô Tô sao?
- Rep: Thánh chân tướng, cô nói tui mới tỉnh ra.
- Rep: Đúng rồi. Bá đạo tổng tài nhà Tô Tô nè!Không bóc ra thân phận thì chỉ là hiện trường liếm nhan, có thêm lớp thân phận hôn phu của tiểu hoa lưu lượng Tô Anh thì toàn trường liền hỗn loạn. Chuyện gì gấp đến mức khiến vị đại nhân vật này phải đi tàu điện ngầm, rồi còn câu trả lời đã có gia đình kia nữa? Nữ thần của mọi người đã gả cho người ta rồi ư? Thật khiến mọi người tò mò ghê.
Trong khi trên mạng sôi trào nháo nhào thì đầu sỏ gây chuyện lại chả quan tâm. Trương Triết Hạn chỉ ném một câu "Ông gỡ xuống đi" cho Tiểu Vũ rồi trực tiếp tắt máy. Hắn đang bận đi hẹn hò, rảnh đâu mà quản mấy chuyện tào lao kia.
Quán lẩu gia đình không có phòng bao riêng, hai người đành chọn một góc khuất. Chủ quán là hai vợ chồng lớn tuổi. Ông bà mở quán nơi trường nghệ thuật nên lâu lâu có khách là ảnh đế, thị hậu gì ghé thăm cũng không khiến ông bà bất ngờ, cũng chẳng đối đãi khác biệt. Nước lẩu uyên ương được dọn ra cùng một bàn đồ nhúng. Đã ăn lẩu thì làm sao có thể thiếu coca, thịt chiên giòn? Dưỡng sinh, dinh dưỡng gì đó tạm thời ra chuồng gà hết đi.
"Thịt chiên của em." Trương Triết Hạn đẩy đĩa thịt đầy ụ về phía Cung Tuấn, "Ăn thoải mái đi. Lát nữa anh cùng em tản bộ tiêu thực."
"Anh lại gây ra họa gì để đám Tiểu Vũ bận rộn nữa rồi?" Gắp một đũa thịt chiên yêu quý, Cung ảnh đế vui đến muốn bay lên.
"Có đâu. Làm gì có. Tôi rất ngoan nha." Trương tổng liến thoắng chối bay. Hắn nhúng nấm vào nước lẩu cay thơm nức mùi hoa tiêu để thấm vị, sau lại chần qua nước lẩu nấm để rửa bớt vị cay rồi mới thả vào chén Cung Tuấn. Với các loại thịt hắn cũng làm tương tự.
"Anh không ăn hở, đừng cứ chỉ lo nhúng cho tôi."
"Tôi thích ngắm em ăn."
"Bớt thính đi." Cung Tuấn ngước đầu lên khinh bỉ lườm Trương-lươn-Hạn một cái, "Anh chắc lại ăn trưa muộn nên giờ không ăn vô chứ gì."
BẠN ĐANG ĐỌC
[HẠN TUẤN] NĂM THÁNG ĐÃ QUA, TÌNH YÊU BỎ LỠ
FanfictionTổng tài công × Ảnh đế thụ Au : Yên Ninh Beta: Như Ngọc Gương vỡ lại lành, có bánh bao, ngọt (hãy tin vào tình mẹ bao la của Ninh), cường cường. Tôn trọng người viết bằng cách đọc ở wattpad chính chủ @Yenthanh751 [Khi các trang web reup còn đông vui...