Chap 89: Làm cha

902 89 13
                                    

Mikey cười rất tươi, sợ em sẽ bị đau nên vội vã đỡ người của em xuống, hơi ấm lan tỏa ra khắp cả một căn hộ ngột ngạt, đã lâu rồi mới có tiếng cười khúc khích như vậy

Chân em tiếp đất, sau đó lại nhìn Mikey một cách thật khó hiểu

"Anh đang vui cái gì vậy?"

Mikey thấy em hỏi thế thì dìu em ngồi xuống cái ghế sofa gần đó, ôm em vào trong lòng trước sự ngỡ ngàng không phản ứng của Kikyo

Mặt vẫn chưa tắt được nụ cười

"Em nói gì vậy? Em có con, thì đương nhiên anh sắp được làm cha rồi"

Mikey nhéo một chút nơi đầu mũi của em, một khoảng thời gian rồi cặp đôi mới trở nên vui vẻ như vậy, Mikey cưng nựng em nhiều hơn vô số kể

"Cha? Mikey, người như anh xứng đáng được làm cha sao?"

Mikey đang nắm tay em mà xoa xoa, mắt vẫn hiện lên ý cười rất rõ ràng. Bỗng nghe câu nói đó của Kikyo, hắn chết lặng

Rãnh môi của Mikey không thể nhếch lên dù chỉ một chút, mặt cũng vậy mà như một cục đá cuội không cảm xúc gì

Nếu có, cũng chỉ là cảm giác ngỡ ngàng đến không tin vào sự thật phũ phàng này

"Kikyo.. đó là.. con của chúng ta mà?"

Mikey dùng giọng thì thào nói với em, hắn sốc đến nỗi không nói ra được thành tiếng, nhìn thẳng vào đôi mắt gắt gao của cô gái nhỏ

"Chúng ta? Em bảo muốn có con khi nào? Em đã nói anh phải dùng biện pháp bảo vệ, em cũng đã uống thuốc tránh thai rồi. Trả lời em đi, tại sao em vẫn mang thai?"

Đúng, điều này đối với Kikyo hết sức vô lý, mỗi lần em đều thấy rất rõ Mikey mang bao vào, rồi em lại uống thuốc tránh thai đều đặn do Sanzu mỗi hai tuần đều cho em một vỉ, thế quái nào lại có con được?

"Thuốc Sanzu đưa cho em, chỉ là thuốc bổ thôi"

Em nhìn thẳng vào gương mặt tái nhạt ấy, hắn mới nói cái gì cơ?

"Anh muốn em mau chóng mang thai, nên đã chọc không biết bao nhiêu cái rồi"

Em như có cả trăm cả ngàn tia sát đánh ngang tai mình, em bị nhốt ở đây chưa đủ sao? Bây giờ lại bắt em mang thai để làm gì? Mikey định sẽ giữ em ở lại bên hắn cả đời à?

Không phải có con thì em không thể rời khỏi hắn sao?

"Mikey, anh muốn cái gì đây? Anh tưởng là tôi yêu anh thật rồi đó hả? Mikey, tôi đã nói bao nhiêu lần rồi, anh không xứng"

Em nhìn đăm đăm vào ánh mắt ấy, em muốn lao đến mà giết Mikey ngay lúc này, đừng thử sức giới hạn của em, cứ dồn vào đường cùng thì không có gì em không dám làm

"Đúng, lúc trước cả hai chúng ta đều yêu nhau. Nhưng anh nhìn anh bây giờ đi? ANH ĐÃ THÀNH RA THẾ NÀO RỒI? ANH CÓ CÒN LÀ MANJIROU CỦA EM NỮA KHÔNG?"

Em tức đến nỗi hét lớn vào mặt Mikey mà tuôn cả nước mắt, uất ức đến nỗi mà gân cổ nổi cả lên, tim đập nhanh liên hồi

Mikey chỉ biết lẳng lặng nhìn cơn thịnh nộ đang bộc phát của em, hắn biết, trong cuộc tình này từ đầu đến cuối đều là hắn ép buộc em, là hắn sai.

[ĐN Tokyo revengers] Mừng anh về nhà, MikeyNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ