Chương 5

5.4K 212 4
                                    

Edit:Yan
——

Vẫn ở cạnh cánh cửa kia, vẫn nóng bỏng, một giọt mồ hôi treo trên lông mi ướt đẫm của hắn, không bao lâu sau trên thảm xuất hiện một dấu vết tròn tròn tối màu. Hắn run rẩy nhắm mắt muốn khép chân lại, cánh tay lại truyền đến đau nhức. Vì thế hắn rên một tiếng không vui phun họng súng đã ướt đẫm kia ra.

Má cọ lên thảm trải sàn rất đau. Cánh tay mỏi nhừ cũng rất đau. Như là tủi thân khiến mồ hôi của hắn lúc này giống như nước mắt, từng đường vắt ngang loang lổ trên lông tơ hai bên má nổi bật trên làn da phiếm hồng, hắn khổ sở nhíu mày.

Tay Ung Tấn theo lưng hắn, dọc theo từng đốt xương sống, bò ừng đoạn từng đoạn lên phía trên, cho đến khi chạm đến hầu kết đang run rẩy, lướt qua cổ, qua lọn tóc lung tung lộn xộn, tất cả đều bị người kia chạm qua tay. Giọng người đàn ông mềm nhẹ, ngôn từ khéo léo như đang nói chuyện công việc nhưng ngữ khí lại rất ngạo mạn.

Ung Tấn nói: "Chu tiên sinh, mặc dù việc của Sherry làm tôi vô cùng không vui. Nhưng tôi rất thưởng thức Chu tiên sinh. Có lẽ hôm nay chúng ta có thể tỉ mỉ giải quyết chuyện này, chỉ cần Chu tiên sinh bỏ chút sức lực, chịu chút mỏi mệt. Cũng đừng khóc." Lúc nói chuyện, ngón tay mang găng tay với vải dệt thô ráp vuốt ve khóe miệng hắn, lau ra một vệt son hồng.

Chu Quân muốn nâng thân mình lên nhưng bị người kia không cho phản kháng bóp lấy sau cổ chậm rãi đẩy về. tay Ung Tấn đẩy mở miệng hắn, ngón tay trêu đùa đầu lưỡi hắn như đang kiểm tra, hắn nghe thấy Ung Tấn nói : "Chu tiên sinh, miệng và đôi mắt của cậu thật sự không tồi."

Ngón tay thô bạo đảo qua đảo lại trong miệng hắn một hồi mới rút ra. Ngón tay ướt át kia chuyển qua dùng lực rất lớn xoa nắn đầu vú hắn, không chút khách khí tra tấn. Đồ vật phía sau càng dùng sức va vào chân hắn, thân thể Chu Quân cũng vì vậy mà đong đưa kịch liệt, hắn nghe thấy âm thanh lạch cạch giữa hai chân là âm thanh xương cùng bị khóa sắt lạnh lẽo va vào. Hắn đưa hai tay bị trói về phía sau, mười ngón tay khẽ chuyển động.

Hắn đụng phải eo bụng cứng rắn của đối phương, toàn bộ quá trình, thứ duy nhất hắn có thể chạm được là bộ vị không hề được che đậy của người đàn ông kia. Thân thể Chu Quân càng cuộn lại, hắn hoảng hốt sợ hãi, không phải vì thứ đồ có thể xông vào cơ thể hắn bất cứ lúc nào mà là ...

Lúc mở mắt ra, hắn vẫn còn đang thở dốc. Giữa lúc hoảng hốt là mơ hay là mộng hắn nhớ rõ ràng đó là cảnh tượng tái hiện, vì sao hắn lại mơ thấy mấy thứ này. Chu Quân ngồi dậy, phòng không đóng cửa sổ khiến gió hơi se lạnh nhẹ thổi vào. Ánh trăng màu lam cũng theo đó xiêu vẹo chiếu vào phòng. Từ cảnh trong mơ bước ra làm thân thể hắn đỏ lên, nóng đến độ cả người toàn là mồ hôi. Eo bụng chua xót, đó là một loại chua xót rên rỉ từ trong xương.

Hai chân duỗi ra khỏi chăn, áo ngủ bị xốc lên tận eo. Dưới ánh sáng mỏng manh hắn nhìn thân dưới của mình còn đang phẫn nộ ngẩng cao, thân cán đỏ bừng, vì vậy hắn duỗi tay nắm lấy chỗ kia.

Trong khoái cảm hắn thỏa mãn nhẹ hừ một tiếng. Tầm mắt hắn dừng trên góc cửa phòng ngủ. Không biết nghĩ gì, hắn chỉ dựa vào đầu giường dùng tay sờ soạng dục vọng bản thân. Trong tê dại bởi tình dục hắn hít một hơi, như say như mê sờ lên phía sau cổ, nơi đó còn đang hơi run rẩy.

Edit Hoàn - Gặp Dịp Thì Chơi - Trì Đại Tối Cường (H)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ