Chap 98: Cưới anh nhé?

731 69 1
                                    

"Số đo quá đẹp đó nha!"

Yuzuha lấy cái thước dây mà đo từng vòng một cho Hinata, hôm nay xem ra nhà thiết kế thời trang Mitsuya sẽ vô cùng bận rộn đây

"Đừng nói nữa, em ngại chết rồi đây nè"

Hina vẫn luôn là cô bé của ngày nào, ngại ngùng với những câu nói vu vơ, nhưng lại mạnh mẽ mà vượt qua hết những sóng gió với người mình thương

Vậy nên, em xứng đáng có được ngày hôm nay.

Cái ngày em khoác lên mình chiếc váy cưới xinh đẹp

Cái ngày mà em được che được chở bởi người bạn đời em tin tưởng nhất

"Đứng im đi, Takemichi"

Mitsuya kéo kéo cái áo vest để vừa số đo người, Takashi bây giờ lại thành một chuyên gia thời trang như những gì cậu đã giỏi từ lúc bé, rất ra dáng nha!

"Đúng đó, mày đừng có mà giỡn hớt, nghiêm túc cho Taka-chan làm việc" Hakkai nói với giọng đùa bỡn vô cùng, hiện tại đã trở thành một người mẫu đào hoa rồi, cũng chẳng bỏ được cái tật ghẹo cái cậu trai hiền lành này

"Im đi Hakkai, tao đấm bây giờ"

Takashi chẳng quan tâm lắm đến mấy lời của cậu nhóc nhà Shiba, một người đã đồng hành cùng cậu lâu như vậy

"Nhưng công nhận, khi tập trung làm việc Mitsuya nhìn rất đẹp trai mà"

Yuzuha chống cằm, nhìn cái cậu trái chăm chú làm việc rất tỉ mỉ, nếu ai yêu Mitsuya và được yêu bởi Mitsuya, có lẽ sẽ rất hạnh phúc, cô rất muốn biết, người đó.. có thể là mình hay không?

"Đưa tôi cây kim"

Takashi chảy cả mồ hôi hột, giả bồ chẳng nghe thấy gì thế thôi chứ cũng rộn ràng tâm can lắm, nhận lấy cây kim nhọn từ Yuzuha, không muốn nghĩ nhiều nữa

"Chị Yuzuha và Taka-chan dạo đây như hình với bóng thế. Taka-chan là của em đấy nhá"

Người chị bất lực không thèm nhìn cả thằng em của mình, nó ăn gì mà trẻ trâu thế không biết? Bây giờ cũng đã lớn thế này rồi, có ngày nào chị mày dẫn về chục đứa con gái cho mày biết mặt

"Taka-chan gì của em? Chị lấy cây kim đâm mỏ em rồi đưa cho mấy đứa con gái xem hình bây giờ đó"

Yuzuha liếc liếc, rồi mày xoay qua nhìn phản ứng thế nào, thì bất ngờ đến nỗi không nhịn được cười

Hakkai lấy hai tay che miệng, ánh mắt sợ hãi nhìn chằm chằm cây kim trên tay Mitsuya đang chỉnh lại vài lỗi trên áo, làm Yuzuha được một phen cười không ngớt miệng

HAHHAHAHAHHAHAHA

"Chị cười cái gì mà cười?" Hakkai nói với cái giọng bị bụm miệng khó nghe, làm cho cô chị càng thêm mắc cười với cái sự nhút nhát đáng yêu này. Đúng là! Chỉ lớn xác thôi

"Mà chị nè, không biết Kikyo sao rồi ha"

Bỗng

Không khí của cả một căn phòng đột nhiên trầm lại

Hakkai biết mình đã nói lời khó nghe, liền lấy tay đánh nhẹ vào má phải, cái mồm hư

Takemichi nhìn vào ánh mắt của Takashi, đúng là có chút lay động, lo lắng, có chút bồi hồi, nhớ nhung. Nhưng chẳng phải, cậu ấy đã có thể hạnh phúc bên Yuzuha rồi

[ĐN Tokyo revengers] Mừng anh về nhà, MikeyNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ