Trước khi đi cậu lén lấy khăn ren đen để che mặt, cậu vội vã chạy xuống.
- Hộc, hộc....xin lỗi Người và thiếu gia, em xuống muộn với một vài lý do cá nhân.
Kakucho nhìn có cậu đến ngẩn người, anh đã có người trong lòng đó là Duval, nhưng khi nhìn cậu thì anh lại có cảm giác khác. Nó không đơn thuần chỉ là tình anh em mà còn là một thứ gì đấy sâu xa hơn nữa. Cậu đi xuống lúng túng nhìn bọn họ, Richardo quay mặt đi và nói nhỏ với cậu:
- Hôm nay con nhìn đẹp lắm...
- Thưa đại công tước, Người vừa nói gì ạ?
Cậu vén tóc ở bên tai ra sau, cậu nhìn thấy ông nói nhưng quá bé. Cậu chỉ sợ là ông ném cậu ra đường mà không cho đồng nào trong người thôi, nếu vậy thì cậu chỉ có thể mặt dày đi xin Mitsuya cho làm thuê. Nahoya nhìn Takemichi một lúc rồi thôi, anh vẫn thấy cậu thua vị khách hàng đặc biệt của anh là Duval De Larun. Anh còn đơn hàng của người ấy nữa nên không thể chậm trễ nên anh chào Richardo và Kakucho, lôi người em mặt đỏ đi trong gang tấc. Cậu thấy chỉ có một xe ngựa nên lên tiếng:
- ...Thưa Người, con sẽ đi sau ạ?
Ông nói rằng cậu sẽ đi cùng họ, cậu nhìn Michael như cầu cứu nhưng nhận lại là sự cổ vũ. Cậu hứa với lòng mình nếu chuyến đi không thuận lợi thì cậu sẽ cho ông ta thấy thế nào là chú chó phản chủ. Lên xe ngựa cậu căng thẳng đến mức toát mồ hôi, cậu nhìn ra ngoài cũng có nhiều xe ngựa tới đây. Takemichi khá là mong chờ để nhìn vẻ đẹp mĩ miều của Duval, trong game không cho cậu nhìn nên giờ phải dành thời gian ngắm nhìn trước khi rời khỏi nơi này vì không hưởng thụ cái đẹp là sự lãng phí. Do mãi nghĩ tới vẻ đẹp của nam chính mà cậu không chú ý Kakucho. "Em ấy thay đổi nhiều nhỉ...trước đây em nghe lời nhưng giờ thì là người mạnh mẽ, như thế cũng tốt...nhưng..". Cậu đụng vai anh, ban nãy cậu gọi anh hơn ba lần nhưng anh vẫn không phản ứng, cậu đoán là anh đang run sợ khi gặp mối tình đầu và cuối của đời mình. Takemichi vỗ vai anh an ủi:
- Thưa thiếu gia, cho dù ngài có bị cho ra rìa thì em vẫn ủng hộ ngài đi tìm người mới. Em tin là ngài sẽ tìm được ai đó yêu ngài trong tương lai, thiếu gia ạ!
Anh chẳng hiểu cậu nói gì nhưng cũng ậm ừ cho qua, cậu không ưa anh nhưng cậu cũng muốn anh tìm được hạnh phúc của riêng, cậu không thích nhìn các anh đâm đầu điên cuồng để rồi chỉ có một người vui. Mới bước vào sảnh thì cũng đủ thấy sự tráng lệ của buổi tiệc chúc mừng, Takemichi định đi vòng quanh thì một người trong trang phục quản gia đi tới chỗ cậu thì thầm:
- Thưa cậu chủ Hanagaki, có người muốn gặp ngài.
Cậu nhìn ngó mọi người thì thấy cha và anh cậu bận nói chuyện xã giao nên đi theo, cậu có linh cảm người kêu cậu rất đặc biệt do giác quan thứ sáu của cậu khó mà sai được. Cậu tự tin về điều đó, nó được chứng minh khi cậu thoát được rất nhiều tai nạn kinh hoàng nhờ linh cảm. Mở cửa phòng thì cậu thấy một thiếu gia khôi ngô tuấn tú, chiều cao thì hơn cậu cả 20 cm làm cậu nhìn mà ghen tị. Người gì đâu mà có thể giống như tác phẩm tượng tạc vị thần Zeus. Anh ta vẫy tay gọi cậu lại gần, Takemichi nghe theo và đi tới rồi anh liền đứng lên và ôm cậu:
BẠN ĐANG ĐỌC
[AllTake] Villain becomes king
FanficSau khi hoàn thành xong một trò chơi nổi tiếng, Hanagaki Takemichi liền tự tử vì quá chán nản với cuộc sống hiện tại. Nhưng thật không may cho cậu vì bản thân Takemichi đã xuyên không vào trò chơi mình vừa phá đảo. Để được chuyển kiếp, cậu đành phải...