[Kha Hoàn] Đoản văn Thất tịch

103 11 1
                                    

Author: Tiểu Đông Qua 

Couple: Châu Kha Vũ x Rikimaru Chikada, Đông Cung CP

Thể loại: oneshot, ngọt ngào, HE phù hợp cho một Thất tịch có mưa

Nhân vật thuộc về chính họ, không liên hệ với người thật. Tôi chỉ sở hữu cốt truyện. Do tôi viết dù hay dù dở cũng mong đừng ai bê đi đâu cả. Enjoy~

-

Ngày mai là thất tịch và công ty cũng khá có tâm khi để họ có một ngày nghỉ sau cả tháng trời tập luyện và quay MV. Và hôm nay trời mưa, mưa rả rích từ sáng khiến người ta càng lười biếng hơn.

Rikimaru trở về sau cùng, anh lắc đầu rũ rũ mấy hạt mưa bám trên tóc, anh nghĩ mình sẽ đi ngâm mình một lát trong lúc đó sẽ uống chút rượu vang để dễ ngủ hơn, anh nghĩ mình có tuổi rồi cộng thêm dạo gần đây bận rộn chuẩn bị cho MV nên dù có mệt anh cũng không ngủ được nhiều lắm.

Rikimaru tắm mất 30 phút và một ly rượu vang, anh khẽ khàng ra khỏi phòng tắm và đóng kín cửa phòng mình rồi mới sấy tóc để không đánh thức Santa phòng bên cạnh, anh leo lên giường cơn ngái ngủ sớm khiến gục anh ngã như thể bị một cục gạch đập vào sau gáy.

Rikimaru thở dài sung sướng khi chạm xuống cái gối mềm, an toàn chui vào trong chiếc "tổ kén" ấm áp – thực chất là một cái chăn được cuộn tròn. Anh cảm nhận được sự áp lực và mệt mỏi chầm chậm tan biến, dù rằng từng thớ cơ của anh mới chỉ tìm được sự thoải mái cho chúng chưa đầy một phút, và mi mắt của anh đang nặng trĩu dần từng giây.

Mặc dù cái phiêu bồng của giấc ngủ đang dần lấp đầy tâm trí, Rikimaru vẫn có thể kiểm soát được việc nhận ra tiếng mở cửa rất nhỏ và giọng nói nhỏ của ai đó:

"Anh đang làm gì thế?"

"...ngủ."

"..."

Rikimaru chớp mắt một cái đầy chếnh choáng, phản chiếu lại là một bóng hình mờ nhạt của khuôn mặt một ai đó. Anh chớp mắt một lần nữa.

"Kha Vũ?" giọng Rikimaru khan khàn, nhưng anh đã quá buồn ngủ để quan tâm đến điều đó.

Thật khó để nhìn rõ khuôn mặt Châu Kha Vũ trong căn phòng, ở nơi mà bóng tối bao trùm nhưng Rikimaru có thể chắc chắn về đường nét cùng vẻ ngượng ngập trong nụ cười mà em người yêu trao cho anh.

"Riki."

"Hửm?" Rikimaru trả lời kèm theo một cái ngáp, nhanh chóng nhận được tiếng cười khúc khích rất êm từ Châu Kha Vũ. Anh khẽ 'làm sạch' cổ họng của mình một cách ngượng ngùng.

"Muộn thế này rồi mà em còn chưa đi ngủ hả?"

"Em không ngủ được," Châu Kha Vũ nói, tuy rằng giọng cậu nhỏ nhưng vẫn xua tan được cái tĩnh lặng của không khí.

"Ồ. Em thử uống sữa chưa?"

"Em uống rồi. Nó không hiệu quả. Em vẫn tỉnh rụi từ lúc chúng ta quay về kí túc," Rikimaru suýt thì đã nói vài lời khuyên kiểu như 'em thử chút rượu vang đi, xem biết đâu chúng lại có ích' cho đến khi cậu trai nhỏ hơn phang cho anh một đòn chí mạng chỉ bằng một câu hỏi. "Em có thể ngủ với anh chứ?"

Little StoriesNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ