31

2.9K 186 17
                                    

Mọi khuất mắc hiểu lầm đều đã được giải quyết Trí Mẫn vẫn đi làm việc như thường mỗi ngày trên gương mặt đều là niềm vui cùng nụ cười tươi trẻ cả nhà cũng vì vậy mà vui theo nhưng có một người vui không nổi còn ai ngoài cậu út nhà mình. Chuyện là từ hôm cưới đến việc của ả Thanh Lan vừa rồi cũng gần năm tháng trôi qua nhưng hai người chỉ dừng ở mức an ủi nhau chưa đi đến bước cuối cùng không ai trong hai người không muốn cả nhưng là do anh, anh sợ lần đầu Chí Mẫn sẽ không chịu được nên mới chần chừ. Đâu phải là không thử tháng trước Chung Quốc đã chuẩn bị tươm tất màn dạo đầu đầy ướt át gợi tình cũng đã làm nhưng vừa đến lúc chuẩn bị sáp nhập Chí Mẫn lại bảo sợ thế là anh đành ngậm ngùi nhịn đến tận hôm nay.

Trí Mẫn nhìn anh thần thờ ở bàn làm việc không khỏi tò mò nhưng chỉ châu mày rồi quay lại làm việc. Chung Quốc quyết tâm lần này không thể kéo dài mãi phải hành động thôi thế nên hôm nay mới có một cuộc hội tụ của nhóm anh em được xem như là trụ cột trong một gia đình bàn kế sách giúp người em vợ của mình. Nam Tuấn thì có vẻ mạnh bạo hơn.

" Chú mày cứ dụ dỗ nhẹ nhàng rồi....bùm......gạo nấu thành cơm "

" Nói với anh chán chết "

Thế chẳng khác nào hù Trí Mẫn sợ đến già cũng không có con nói chi mà thân mật. Hạo Thạc nảy ra một ý.

" Hay hai đứa đi trăng mật đi anh nghĩ có lẽ Trí Mẫn ngại vì ở nhà nhiều người vả lại hai đứa cũng chưa đi từ hôm cưới đến nay cũng gần nửa năm rồi chứ ít ỏi gì nữa "

" Đúng rồi sao em không nghĩ tới chứ "

" Mà anh nói nè trước khi đi em lạnh nhạt với Trí Mẫn một chút "

Nam Tuấn lại bày mưu tính kế cho người em yêu quý.

" Thôi em không làm được đâu nhìn em ấy châu mày sắp mếu thôi em đã chịu khôn nổi rồi "

" Ầy, cái thằng nghe lời anh mày đi đến khi đó sẽ tự dâng đến cho chú hưởng trọn không cần phải ra tay "

" Đúng "

Đến Hạo Thạc cũng nói vậy thì anh không nên chần chờ thêm nữa. Địa điểm là biển Nha Trang chọn một chỗ dừng chân nghỉ nghơi là căn nhà tách biệt với cách khu còn lại đầy đủ tiện nghi và kín đáo. Trước lúc đi Chung Quốc cực kỳ lạnh nhạt với em không tắm nước em pha không chờ cơm em nửa lạnh nửa ấm mà đối với em làm em lo lắng không thôi. Em chợt thấy tuổi thân có khi nào anh chán em rồi không yêu em nữa sao? Có khi nào là vì đêm hôm đó thế là mèo con buồn so cả tuần lễ đến khi lên xe đi hưởng tuần trăng mật em cũng không biết phải làm sao với anh chồng nhà mình Chung Quốc thì khỏi phải nói nhìn con mèo con của mình yểu xìu buồn so cũng xót lắm chứ nhưng vì một tuần thăng hoa hằng mong ước anh nên cứng rắn lên thôi.

" Anh....chúng ta đến nơi rồi "

" Ừm "

" Anh....ơi "

Chỉ vừa gọi một chữ anh đã bỏ đi vào nhà từ lúc nào căn nhà này rất đẹp đúng sở thích của em nhưng bây giờ em còn tâm trạng nào đâu mà để ý đến nơi đã gần tối hai vợ chồng chỉ ăn vài món lót dạ tránh để bụng khó chịu rồi cùng nhau lên giường Trí Mẫn nhìn theo tấm lưng quay lại với mình nghe hơi thở đều đều của anh chắc chắn người nọ đã ngủ mới nhẹ nhàng xuống giường ra khỏi phòng ngồi ở ban công thẩn thờ. Từ lúc biết nhau đến giờ đây là lần đầu em thấy anh lạnh nhạt với mình như thế. Em không hải ghét bỏ chuyện đó chỉ là em chưa sẵn sàng nhưng đến khi em được Thạc Trân cùng Doãn Kỳ tâm sự thì em đã có thể đứng trước mặt anh đòi hỏi chuyện kia nhưng cũng chính lúc đấy anh đã lạnh nhạt với em rồi. Nhớ đến nước mắt em không biết tự khi nào lại rơi rồi.

CẬU ÚT ƠI!!!!!Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ