Chương 2: Bắt đầu diễn

947 83 6
                                    


Chương 2: Bắt đầu diễn

Editor: Coco

Ân Thất nghe được âm thanh kia đầu tiên là sửng sốt, sau đó quay lại nhìn hướng sân khấu kia.

"Trò chơi đã nhắc nhở rằng ban ngày ban mặt không có yêu....." Âm thanh của Cao Thư lập tức run run lên

Nếu trò chơi thật sự giả thiết như vậy thì giờ phút này ngoài kia không phải là nguy hiểm mà là manh mối.

"Chúng ta đi ra ngoài nhìn xem đi!" Ân Thất nói xong liền ra khỏi phòng đi về chỗ sân khấu kịch bên kia, vừa đi đến chỗ rẽ liền gặp Vương Hổ cùng Hà Lực cũng đi về hướng bên này

Hiển nhiên hai người cũng bị âm thanh hấp dẫn lại đây.

"Chúng ta đi hướng này đi, phía bên kia có cái giếng trời có thể nhìn rõ tình huống ở sân khấu" Vương Hổ nói

Sau đó mang theo Ân Thất cùng với Cao Thư trực tiếp đi tới hành lang lầu hai phía đông, ở mấy khúc vòng sau, tiếng hí khúc càng thêm gần.

Sau khi nhìn rõ tất thảy, mọi người đều ngây dại.

(Gốc: "nhìn rõ lư sơn chân diện mục" - chân diện mục: Hình thái, mặt mày vốn có xưa nay) Nguồn: Từ điển Hán-Việt.

Lầu diễn để tiện cho một số văn nhân nhã khách nên để một cái giếng trời ở tầng hai, những cao khách lịch sự tao nhã có thể đứng ở lầu hai uống rượu, nghe diễn.

Mà lúc Ân Thất nhìn tới là lúc dưới lầu tân khách tựa mây, một số người đang uống trà cắn hạt dưa, cùng lúc trên sân khấu có người đang diễn xướng đến cảnh Đáo Thải Đầu (?), trên dưới đều trầm trồ khen ngợi.

Âm thanh dưới lầu rộn rang nhốn nháo kêu to.

"Đây là?" Vương Hổ tựa như không thể tin vào mắt mình,
"Có phải chúng ta đã đụng phải quỷ hay không?"

"Đừng nóng vội, chúng ta nhìn kĩ lại xem, không chừng là manh mối được đưa tới cửa" Ân Thất lách thân mình, từ trong khe hở bảo vệ đi xuống xem, vị mang trang điểm mặt trắng trên đài kia hẳn chính là tiểu sinh phường diễn Hà Sinh, mà đang lúc Ân Thất nhìn về hướng khách khứa tới là lúc có một thanh niên ăn mặc quý khí hấp dẫn sự chú ý của cậu

Thanh niên kia trong mắt ngoại trừ thưởng thức còn có một tia nói những thứ không lên lời khác

"Bên kia cũng là tới nghe khúc sao?" Ân Thất chỉ vào thanh niên dưới đài kia, nhỏ giọng nói với những người bên cạnh.

"Con nhà giàu tới đây tiêu khiển không phải là bình thường sao." Hà Lực đáp lại với giọng đương nhiên

Trong tiếng động ồn ào tại đây, Ân Thất phảng phất nghe được tiếng thấp giọng phụ họa truyền tới, cậu nhìn tới hướng bên cạnh đang thấy, Cao Thư miệng lúc đóng lúc mở, cũng không biết có phải do âm thanh dưới lầu quá ồn hay không, Vương Hổ và Hà Lực hoàn toàn không chú ý tới một cảnh này.

"Cậu xem, biến mất" Vương Hổ nhìn người cùng vật dưới lầu như mờ dần, đang từ từ biến mất, nhìn đến việc này đôi mắt của hắn không khỏi mở to.

(ĐM-EDIT) BOSS GAME KINH DỊ LUÔN "CHƠI" TÔINơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ