Chương trước tôi bảo gắn tag nhỉ?
Tag đây nhó!!!Tag: 🚲🛵🚗 =)))
Thật ra ngắn ngủn à với lại nhẹ đô lắm, tại tôi thật sự không biết viết xe đâu nên mọi người đọc tạm vậy nha ~ 😚
---Âm thanh hoan ái cuồng nhiệt từ gian tắm bên cạnh truyền đến tai Lưu Vũ một cách rõ ràng hơn bao giờ hết. Từ nhịp thở, tiếng môi lưỡi dây dưa cho đến tiếng tí tách của dòng dịch trắng đục rơi trên nền sàn bóng loáng đều như được phóng đại lên gấp ngàn lần.
Và cả nhịp tim đang đập loạn nơi lồng ngực cậu nữa.
Đương nhiên là đến tầm tuổi này, mấy cái như nhu cầu sinh lý hay ham muốn tình dục gì đó, Lưu Vũ đều hiểu rõ. Hơn nữa đám thanh niên trai tráng bọn họ còn đang trong thời kì sung mãn nhất, ham muốn không chỉ cao mà còn dễ bị kích thích, nhốt trong học viện rồi đến khu căn cứ không một bóng dáng của giới khác lâu ngày, bộc phát là chuyện thường tình. Tuy nhiên sẽ chẳng có gì đáng nói nếu họ tự thân vận động, hoặc cùng lắm là sử dụng thêm công cụ chứ không phải làm chuyện đó với đồng đội của họ, điều mà Lưu Vũ chưa bao giờ nghĩ sẽ xảy ra.
Bọn họ không sợ bị người khác phát hiện sao?
.
Âm thanh đạt cao trào theo đỉnh điểm dục vọng, hai bóng đen nọ quấn lấy nhau càng điên cuồng hơn khi nhiệt độ bên ngoài dần thấp xuống. Dưới ánh sáng từ đèn neon hòa chút vàng nhẹ của mặt trăng, Lưu Vũ vẫn có thể nhìn thấy rõ từng chuyển động đưa đẩy của bọn họ.
Cuộc chơi thứ nhất, quyền làm chủ thuộc về cậu trai có dáng người cao lớn hơn, khi cậu ta liên tục đâm lút cán vào hậu huyệt ướt át của người kia. Mỗi lần rút ra đều rút một nửa, sau đó ngay lập tức nhắm đến vị trí sâu nhất mà lấp đầy lỗ nhỏ. Cơ bản chỉ để thỏa mãn dục vọng nên hầu như mặc kệ người dưới thân có chật vật cỡ nào cũng không chịu giảm tốc độ. Động tác bên dưới đã loạn, bên trên cũng không ngừng cắn mút thân thể mềm mại cảm tưởng như muốn nuốt trọn từng tấc da thịt nọ vào bụng.
Cuộc chơi thứ hai được đề nghị bởi cậu trai còn lại, dù không cao lớn bằng nhưng khẳng định vẫn nhỉnh hơn Lưu Vũ một chút. Người đó không ngần ngại ngậm lấy cự vật to lớn gân guốc kia, tiếng lép nhép vang lên liên tục bởi chuyển động của đầu lưỡi, của cả khuôn miệng nhỏ nhắn. Lời câu dẫn dịu dàng được thay bằng những tiếng ưm a đáng xấu hổ, lại như mị lực để tiếp tục một 'cuộc chiến' không hồi kết khác.
Lưu Vũ bị cảnh tượng trước mắt hun đỏ như con tôm luộc, càng dính chặt lấy người kia hơn. Nơi nào đó khẽ đau khi cậu vô tình chạm vào khiến âm thanh nơi cổ họng thoát ra ngoài, bàn tay nãy giờ vẫn yên vị trên bờ ngực săn chắc cũng vì vậy mới giật mình mà buông xuống.
"Trương... Trương Gia Nguyên?"
.
Có ai như cậu không, ở trong vòng tay người ta được nửa giờ mới chịu nhìn lên mặt. Thiệt tình... Nhưng không thể phủ nhận là cảm giác rất an tâm đâu, chính là kiểu có thể tin tưởng hoàn toàn ấy.

BẠN ĐANG ĐỌC
[INTO1] Even In The Darkness
FanfictionI Just Want To See You. --- 📌 Thể loại: longfic, giả tưởng, hành động xen lẫn tâm linh kinh dị. 📌 OOC 📌 Không áp dụng lên người thật 📌 Vui lòng không ụp nồi tác giả anti ai --- Trạng thái: đã hoàn. 10/02/2022 __Hana__