một bước đi - end

477 79 14
                                    

...chỉ còn một bước nữa thôi là đôi ta có thể bên nhau rồi. vai kề vai, môi kề môi, mình bên nhau đến hết đoạn đường dài...

》《

Châu Kha Vũ vội vàng chạy xuống dưới sảnh khách sạn để đuổi theo cậu. Nhưng đến cái bóng của cậu, anh cũng không nhìn thấy, như thể Doãn Hạo Vũ chưa từng xuất hiện ở đây vậy.

Anh lại lấy điện thoại, một lần nữa nhấn dãy số quen thuộc và cũng một lần nữa, cậu không nghe máy. Cuối cùng anh tìm đến sự trợ giúp của Caelan.

"Caelan, anh gọi Hạo Vũ giúp em, xem em ấy có nghe máy không."

"Có chuyện gì vậy?"

"Chuyện dài lắm, em sẽ nói với anh sau. Nhưng mà anh giúp em gọi cho em ấy đi, em ấy không chịu nghe máy của em."

"Ừ. Để anh gọi xem sao, có gì anh sẽ gọi lại."

Khoảng thời gian đợi cuộc gọi lại từ Caelan, Châu Kha Vũ như ngồi trên đống lửa. Anh quyết định rồi, đứa nhỏ ấy đối với anh là tất cả. Quan trọng hơn bất kỳ thứ gì trên đời.

"Hạo Vũ, anh xin lỗi."

Ngay lúc ấy, Caelan gọi đến. Tay anh run run trượt trên màn hình điện thoại để nghe máy.

"Anh gọi cho em ấy được không?"

"Được, em ấy vẫn ổn. Nhưng bây giờ không muốn gặp em."

Anh đã sớm biết trước kết quả rồi. Nhưng vẫn cứ nuôi hy vọng. Làm gì có ai bị làm tổn thương mà vẫn nguyện ý tha thứ cho kẻ làm tổn thương mình?

Tự cười lấy bản thân mình. Vốn là kẻ ngu ngốc bỏ lỡ tình yêu thuần khiết của em ấy. Rồi tự cho rằng bản thân cao đẹp, muốn dành những thứ tốt đẹp nhất cho em ấy, nhưng tốt đẹp đâu chẳng thấy, chỉ thấy đau thương.

"Hạo Vũ, anh xin lỗi."

Cả ngày hôm ấy, câu nói đó cứ lặp đi lặp lại không biết bao nhiêu lần. Anh biết lỗi rồi, anh sẽ không đối xử với em như vậy nữa.

Tiếng tin nhắn báo đến, mặc dù đã cố bỏ ngoài tai, nhưng nó quá phiền toái. Châu Kha Vũ cầm điện thoại lên, định tắt âm, nhưng dòng tin nhắn kia hiện lên, làm trái tim anh hẫng đi một nhịp.

"Doãn Hạo Vũ giải nghệ rồi. Công ty quyết định đem tài nguyên của cậu ta cho cậu."

Dòng tin nhắn 'Doãn Hạo Vũ giải nghệ' cứ thế chồng chéo lên nhau trong đầu anh. Tại sao phải làm vậy? Đơn phương chấm dứt hợp đồng phải bồi thường một khoản rất lớn.

Anh đưa mắt nhìn bầu trên đêm nay. Trăng, sao đều có đủ. Phải rồi, hy vọng cuối cùng của anh.

Châu Kha Vũ cầm lấy điện thoại, một mạch chạy ra bờ biển. Một màu đen ôm lấy cậu trai ấy.

"Hạo Vũ!"

Như dùng hết sức lực để gọi tên người kia. Nhưng cậu không quay lại, cứ đứng đó, mắt nhìn đại dương xa xăm. Phải rồi, em ấy từng nói em ấy là hoàng tử của biển, là người nắm giữ vũ trụ.

Doãn Hạo Vũ đang đứng trên một tảng đá. Để mặc cho sóng khẽ chạm vào đầu ngón chân của mình. Gió thổi đến, như khẽ vuốn ve mái tóc đen nhánh. Tai cậu nghe thấy tiếng của đại dương đang tâm sự với mình. Cậu từng nói với Caelan, nếu không thể bên anh, cậu muốn đem giọng hát của mình để xoa dịu những cơn sóng dữ.

để em hát anh nghe |kepat|Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ