Chương 1 Liếm chân thâm hầu
"Đường Nhi ngoan, thầy cho em ăn đường." Hắn nhớ lúc trước từng ở trên mạng mua xuân dược dạng đường viên, vội vàng lấy ra đưa cho Đường Nhi. "Ăn vào, ăn xong thầy mang em đi chơi."
Hắn ngồi xổm, giúp Đường Nhi lột ra giấy gói kẹo, chính mình cũng ăn một viên. Đường Nhi lại không chịu há mồm, hàm răng cắn chặt. Đường Nhi răng cửa rụng, hai bên hàm cũng rụng không ít, quả thực không còn mấy cái răng, lại đều rất nhỏ lùn. Hắn không khỏi cảm khái, hài tử mà không có mẹ rất là đáng thương.
"Thầy ơi, em muốn ăn cái trong miệng thầy." Đường Nhi nũng nịu lôi kéo tay áo hắn.
Hắn vui vẻ không thôi, thò miệng lại gần, Đường Nhi lập tức dán lên, đầu lưỡi ở trong miệng hắn lục lọi, tìm đường ăn. Hắn hút lấy đầu lưỡi Đường Nhi, ôm đầu Đường Nhi dùng sức mút vào, đôi môi mềm mại làm hắn hưng phấn thỏa mãn.
Đường Nhi cũng không ngừng mút lưỡi hắn, mặt trên đều là vị ngọt, còn đem nước miếng nuốt hết xuống. Hắn nhìn thấy Đường Nhi nuốt nước miếng, vội mút ra một miệng nước miếng, bóp miệng Đường Nhi nhổ vào. Đường Nhi lập tức nuốt xuống, còn chưa đã thèm mà liếm nước miếng trên môi. Hắn đi vào phòng bếp uống một cốc nước lớn, cuối cùng ngậm ở trong miệng một ngụm, chậm rãi bón cho Đường Nhi.
"Thầy ơi, không ngọt." Đường Nhi không hài lòng mà nhìn hắn.
Hắn nhét vào trong miệng ba bốn viên đường, trực tiếp đút cho Đường Nhi.
Ăn xong Đường Nhi chạy tới mép giường muốn bò lên. Giường của hắn rất cao, tới cổ Đường Nhi, phỏng chừng là không được liền từ bỏ ngồi trên mặt đất.
Còn dư lại năm sáu viên đường, hắn hoà vào ấm nước, đi đến bên cửa sổ kéo mành lên, xác nhận cửa sổ cùng cửa phòng đều khóa rồi, bưng ấm nước qua.
Hắn ở trước mặt Đường Nhi cởi quần áo, cởi chỉ còn quần lót, đổ một nửa nước trong ấm lên người mình, tức khắc trên người tất cả đều là nước đường dính nhớp.
Đường Nhi chạy tới ngửi ngửi, "Thầy ơi, trên người thầy ngọt quá."
"Đều là đường nha, Đường Nhi muốn liếm sao." Hắn ôm đầu Đường Nhi, để mặt cậu dán ở trên cái đùi đầy lông lá của mình.
Đường Nhi duỗi đầu lưỡi ở trên đùi liếm tới liếm lui, đầu lưỡi mềm mại làm cho hắn vừa ngứa vừa tê, Đường Nhi ngồi xổm xuống, liếm chân hắn. Hắn cũng ngồi xuống sàn nhà, nâng chân lên, tùy ý để Đường Nhi ôm chân hắn, liếm ngón chân, liếm lòng bàn chân, một tấc cũng không buông tha.
Hắn không thích rửa chân, móng chân vừa dài vừa bẩn, vớ thối hoắc, chân lại càng là thối không ngửi được, ở kẽ ngón chân mắt thường cũng có thể thấy được ghét, kết thành từng khối bám ở kẽ ngón chân.
Lúc này Đường Nhi lại giống như nhấm nháp mỹ thực, đem những thứ bẩn thủi đó đều liếm vào trong miệng, nuốt xuống, lưu tại trên chân một lớp nước miếng, không thỏa mãn lại thay đổi một cái chân khác, bắt đầu nhấm nháp, thỉnh thoảng ngửi ngửi mùi tanh tưởi trên chân của hắn, lại rất thích thú, càng thêm mê muội ra sức liếm, đem mấy cái ngón chân nhét vào trong miệng chậm rãi nhấp nhấp, giống như là ăn đường.
BẠN ĐANG ĐỌC
【edit-np-caoh】 Lão Sư Nhân Sinh
RandomHán Việt: Lão sư đích nhân sinh Tác giả: Phần Mộ Đích Táng Lễ Nguồn: YJ26612 ( koanchay ) Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Hiện đại , Tình cảm , H văn , NP , Hắc ám , không song tính Lão sư dạy dỗ một học sinh thiểu năng trí tuệ, tuy đã 19 tuổi nhưng...