Hôm sau thức dậy Trương Gia Nguyên không thấy Châu Kha Vũ ở đâu liền cuống cuồng chạy đi tìm hắn. Cậu vội đến độ chả kịp xỏ dép, đến lúc chạy xuống nhà bếp thấy Châu Kha Vũ rồi mới thở phào nhẹ nhõm.
Cậu từ phía sau đi đến ôm lấy eo Châu Kha Vũ, dùi đầu vào tấm lưng vững chãi của hắn mè nhèo.
"Sao anh không đợi em cùng dậy?"
Châu Kha Vũ vẫn đang rán trứng. Thấy Trương Gia Nguyên vòng tay ngang eo mình, sợ dầu mỡ sẽ bắn vào tay cậu liền ngay lập tức tắt bếp. Hắn quay lại ôm cậu, nhìn thấy bé con ngay cả dép cũng chẳng thèm xỏ, quần áo thì xộc xệch, mặt mày vẫn còn dính ke liền nhăn mặt.
"Em chưa vệ sinh cá nhân đã xuống đây rồi."
"Anh vẫn chưa trả lời em. Sao anh không đợi em cùng dậy?"
"Em ngủ ngon như vậy, anh không nỡ gọi dậy. Còn có, nếu không nấu ăn bé con của anh dậy sẽ đói mất"
Trương Gia Nguyên nghe vậy tim muốn mềm nhũn luôn. Giọng nói của Châu Kha Vũ lúc bình thường đã rất ôn nhu rồi mà hiện tại hắn lại sủng nịnh nói với cậu. Nếu không phải cậu có một trái tim khoẻ mạnh thì nhất định sẽ sớm ngày tan chảy vì Châu Kha Vũ mất.
Tới bây giờ Trương Gia Nguyên mới nhận ra, từ lúc ý thức được bản thân cũng thích Châu Kha Vũ cậu cực kỳ dính người. Người ngoài có thể gọi cậu là mãnh nam Đông Bắc hay Nguyên ca các thứ nhưng mỗi lần bên cạnh Châu Kha Vũ, cậu chỉ muốn làm bé con ngốc nghếch, chuyện gì cũng ỷ lại hết vào hắn thôi.
Châu Kha Vũ bế Trương Gia Nguyên về phòng, tuy cậu cao hơn một mét tám mươi lăm nhưng khi được Châu Kha Vũ ôm thì liền lọt tỏm vào lòng hắn. Cộng thêm việc da cậu rất trắng nên nhìn Châu Kha Vũ cứ như là đang ôm cục bông ấy.
.
Sau khi vệ sinh cá nhân xong thì ăn sáng, Châu Kha Vũ tuy chỉ biết làm vài món đơn giản nhưng mùi vị cũng không tệ, chỉ kém hơn Trương Gia Nguyên một chút.
Ăn sáng xong thì Châu Kha Vũ bắt tay vào công việc của mình. Một năm nghỉ ngơi đã lấy đi rất nhiều nhiệt huyết của hắn rồi, hắn không thể chậm trễ bỏ bê công việc nhiều hơn nữa. Kể cả trong thời gian bị mù hắn vẫn luôn suy nghĩ về những ý tưởng mới của mình, trong đó có một thiết bị gọi là kính hỗ trợ cho người mù
Tạm thời Châu Kha Vũ chưa biết nên gọi tên ý tưởng này là gì bởi vì nó còn quá mơ hồ. Đại khái ý tưởng của hắn là về một loại kính có khả năng phát kích thích sóng não. Nói cụ thể hơn một chút là sẽ có camera được lắp trên kính để ghi lại hình ảnh, sau đó hình ảnh sẽ được mã hoá, phát ra sóng truyền thông tin đến não bộ.*
Dĩ nhiên ý tưởng này quá điên rồ, Châu Kha Vũ cần phải nghiên cứu nhiều hơn. Cũng chính vì vậy mà ngay ngày thứ hai lấy lại ánh sáng hắn đã ngay lập tức bắt tay vào nghiên cứu. Hắn cũng biết mỗi ngày mình cũng chỉ có một hai tiếng tiếp xúc với ánh sáng xanh thôi, cho nên hắn càng phải tranh thủ.
Thật ra thì ban đầu Châu Kha Vũ không nỡ bỏ Trương Gia Nguyên ngồi một mình nhưng ban nãy ăn sáng hắn đã buột miệng nói ra ý tưởng này. Trương Gia Nguyên thấy đây là một ý tưởng tốt không những thế còn là một cơ hội hiếm có để Châu Kha Vũ chứng minh bản thân mình cho nên cậu đã khuyên nhủ hắn, bảo hắn cứ làm việc của mình, cậu cũng không muốn vì mình mà làm lỡ cơ nghiệp của hắn đâu.
BẠN ĐANG ĐỌC
「YZL」Cố Chấp Yêu Em (HOÀN)
FanficTên: Cố chấp yêu em Pairing: Nguyên Châu Luật Thể loại: Ngược công từ đầu đến cuối, xã hội hợp pháp hoá hôn nhân đồng tính, một chút ngọt, HE. ‼️Cảnh báo: máu chó, OOC, teenfic, nhân vật thuộc trí tưởng tượng của tác giả, không đại diện cho người t...