Chap 8. Lệ Sa ghen???

2.7K 182 21
                                    

Lệ Sa bước vào phòng, định ném cái tay nải vào vách tường cho hả giận nhưng chợt nhớ ra còn mấy trái xoài trong đó. Cô mở ra đặt chúng vào đống xoài trước đó rồi nằm ườn trên giường. Bản thân muốn hét to lên một tiếng cho xả cơn tức nhưng đành kiềm nén lại.

Từ nhỏ tới lớn chưa bao giờ cảm thấy khó chịu như hôm nay, giống như việc một món đồ mình yêu quý lại bị người khác cướp mất. Cô gác một tay lên trán cố trấn tĩnh bản thân lại.

Không việc gì mình phải tức giận như thế. Mày tỉnh lại đi Lệ Sa!

Nguyên buổi tối hôm đó Lệ Sa cũng không ra ngoài ăn cơm. Ông bá hộ thấy vậy bèn hỏi con Hạnh: "Cô út mày đâu, sao tới giờ nó không ra ăn cơm?"

"Dạ thưa ông. Cô út còn đang trong phòng"

Ông bá hộ thì thường bận chuyện nên không để ý đến Lệ Sa. Kể cả giờ giấc đi học của cô ông cũng không chú tâm đến nên Lệ Sa có về sớm về trễ thì ông cũng chẳng hay.

"Mày vô kêu nó ra ăn cơm đi"

Con Hạnh chạy vào gọi cô út nhưng liền bị cô từ chối, nó lại chạy ra báo lại với ông.

"Cô út bảo không muốn ăn"

Ông bá hộ xụ mặt xuống, một phần lo lắng cho con mình.

"Kệ nó đi tía, nó không ăn thì cho nó nhịn đói. Đói rồi cũng vác xác ra ăn thôi". Thằng Long mỉa mai.

Ông lườm thằng Long một cái, hắn sợ nên cúi mặt xuống ăn tiếp.

"Vậy mày đem cơm vô cho nó ăn đi". Ông quay ra nói với con Hạnh rồi nhìn thằng Long hỏi: "Còn mày đã đỡ ho chưa".

"Dạ đỡ rồi tía. Nhờ có Thái Anh nướng quýt cho con". Hắn hí hửng cười.

"Nướng quýt? Ăn uống gì lạ vậy bây". Ông bá hộ ngạc nhiên.

"Nhờ vậy con đã đỡ ho". Hắn vẫn còn giữ nguyên nụ cười ban nãy trả lời.

"Vậy hồi lúc con út bệnh sao nó không nướng cho con út ăn". Ông Lạp ra giọng trách móc.

"Đâu đâu ông, Thái Anh nướng quýt cho cô út trước, cậu hai thấy vậy nên mới kêu Thái Anh nướng cho cậu ăn đó ông". Con Hạnh đột nhiên ở đâu ra lên tiếng.

Thằng Gia Long nghe vậy liền lườm nó một cái, nó thấy cậu hai liếc nó nên cúi đầu xuống không dám nhìn. Mà nó chỉ nói đúng sự thật thôi.

"Quýt nướng thần kì đến vậy à. Mà tao thấy con Lệ Sa sao lâu khỏe hơn thằng Gia Long đó bây. Hay tại nó là con gái?". Ông bá hộ thắc mắc.

"Chắc vậy đó ông!"

Con Hạnh thầm cười trong lòng, cô út chính là dây dưa để được nghỉ học đó mà.

Cũng nhờ cái bài thuốc kì lạ này mà ông bá hộ thưởng cho Thái Anh một chút tiền. Cô không dám xài mà gửi hết về cho mẹ. Tiền này là tiền thưởng riêng không liên quan đến việc trừ nợ của nhà cô.

Sau lần đó thằng Gia Long lại hay bám theo Thái Anh, nói chuyện với nàng. Nàng thấy khá phiền nhưng cũng không thể nói ra.

Chuyện hôm trước đã làm Lệ Sa thấy khó chịu nói chi mấy ngày nay hắn cứ bám theo nàng ấy. Mấy túi xoài cô vẫn còn chưa đem cho Thái Anh được.

[LiChaeng] Câu Hẹn Câu ThềNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ