Hoàng hậu nương nương, ngài còn trẻ như vậy tướng mạo lại xinh đẹp, sanh con là chuyện tình xa xôi cỡ nào. Không bằng hảo hảo hưởng thụ tuổi thanh xuân, đợi sau này sanh con cũng không muộn a!' Lâm Duẫn Nhi ân cần lấy một cái ghế từ phía sau tượng thần đưa đến bên người hoàng hậu, là một người hiểu lễ phép, một thanh niên ba tốt ở thế kỷ mới, một ít đạo tiếp đãi khách nàng hiểu rõ, mặc dù vị hoàng hậu dung mạo xinh đẹp trước mắt này không phải là khách nhân.
Phi. Hoàng hậu nghe lời nói nửa hiểu nửa không của nàng phải che miệng khanh khách cười không ngừng, Lâm Duẫn Nhi nhìn bộ dáng này của nàng thầm nghĩ hoàng hậu này thật là thích cười, mới một lát đã cười hai lần. Chỉ có Đổng Phú Hải đang thủ vệ ở trong bóng tối mới biết, chủ tử đã thật lâu không có được nụ cười vui vẻ như vậy.
'Bổn cung đã có một nữ nhân, chính là kể từ khi có Tiểu công chúa, Bổn cung chưa từng đẻ thêm được hài nhi nào. Lần này tới, chính là cầu tiên nhân phương thuốc sinh con trai, không biết tiên nhân có diệu pháp gì không?'
Nguyên lai nàng đã sanh hài tử, chẳng qua là không mang thai con trai a. Lâm Duẫn Nhi bừng tỉnh đại ngộ, ngay cả người hiện đại cũng không đổi được tư tưởng trọng nam khinh nữ huống chi là thời cổ đại lạc hậu này.
'Hoàng hậu nương nương, phương thuốc sinh con ta có, nhưng phải cần chút ít thời gian. Hơn nữa thành phần cùng liều lượng của thuốc mỗi ngày đều khác nhau, nếu như Hoàng hậu nương nương thật sự muốn có con trai, vậy ở chỗ này nghỉ ngơi mấy tháng, ta bảo đảm ngài sẽ được mang thai con trai như ý nguyện.'
Dù sao nơi này cũng không có thiết bị y tế tiên tiến, nếu có thiết bị nhưng lại điều dưỡng bằng thuốc bắc và đồ ăn, muốn sinh con trai vẫn rất khó khăn?
'Điều này ...' Giữa hai hàng lông mày của hoàng hậu hiện lên một tia buồn tủi. Ta chính là nhất quốc chi hậu, đừng nói là mấy tháng, cho dù là mấy ngày cũng không thể lưu lại bên ngoài. Hậu cung nếu không trấn thủ, chẳng phải sẽ lộn xộn sao?
'Bổn cung đương nhiên là muốn có con trai, nhưng Bổn cung không có cách nào ở lại nơi này quá lâu.'
'Nếu Hoàng hậu nương nương không có biện pháp ở lại quá lâu, ta đây chỉ có thể nói với ngài rằng ngài nên quên ý định đó đi.' Lâm Duẫn Nhi vươn ra hai tay tạo thế xin lỗi, trong lòng tự nhủ ngươi vừa muốn sinh con trai vừa không muốn sống ở chỗ này, việc tốt của thiên hạ ngươi đều muốn chiếm hết sao.
'Tiên nhân nói gì vậy, rõ ràng có biện pháp lại không chịu giúp Bổn cung.' Hoàng hậu khẽ nhăn mày, từ trong tay áo lấy ra một viên Dạ Minh Châu phát sáng, nói ra những lời hấp dẫn: 'Tiên nhân, chỉ cần ngươi có thế giúp cho Bổn cung mang thai con trai, chỗ tốt có được không chỉ một viên Dạ Minh Châu này. Sợ là sắp tới sẽ thăng quan tiến cấp. Nếu những thứ này ngươi cũng không muốn, Bổn cung cho ngươi ngồi lên vị trí quốc sư, cho ngươi trông coi toàn bộ đạo giáo của Trịnh Triều, chẳng phải so sánh với việc ở nơi thâm sơn cùng cốc này tốt hơn nghìn lần vạn lần sao?'
Hấp dẫn, đây là quả là một quyền lợi hấp dẫn a.Lâm Duẫn Nhi khó khăn nuốt nước miếng, hoàng hậu chính là hoàng hậu a, nói một câu liền uy hiếp người ta như vậy. Người sống cả đời kiên nhẫn theo đuổi cái gì? Trừ những cái gọi là "thức ăn tinh thần" thì chính là quyền lực cùng kim tiền. Bất quá, Lâm Duẫn Nhi khóe miệng cong lên, tựa tiếu phi tiếu, đáp: 'Đa tạ Hoàng hậu nương nương, ngài tính toán thật tốt a, con người của ta bình thường thích tự do thoải mái, khi không có chuyện gì thì ở chỗ này giúp dân chúng chữa bệnh kiếm chút ít tiền nhang đèn, để cho Trương tẩu có thể nấu thêm vài món ăn ngon là được. Quốc sư hay gì đó ta đảm đương không nổi, cũng không dám gánh vác.' Buồn cười, nếu như ta không xuyên tới đây, nói không chừng hiện tại đã là trung y chủ nhiệm trẻ tuổi nhất trung y viện.
BẠN ĐANG ĐỌC
[BHTT][Cover] hồng bài thái giám (Yoonsic/Yoonkrys/Yoonhyun....Blabla)
RomanceBởi vì " Hồng bài thái giám " của ss @OnliYoon bị del @@~ cho nên mình sẽ up lại ^^ Nhân vật đã được thay đổi theo ý mình, không giống của ss @OnliYoon Đã được ss ấy đồng ý nga. Mọi người không thích có thể không đọc. :D Văn án : Trung Quốc y học...